Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 755 : Tề tiểu tô, xin lỗi
Ngày đăng: 04:21 30/04/20
Ví dụ như lúc nghe Hạ Trân Anh gọi điện thoại cho Hạ Nông nói muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, cô ta giả vờ đúng lúc xuất hiện và tỏ ra tò mò, sau đó giúp Chương Linh Thù lấy được một thiệp mời.
Ánh mắt Hạ Nông nhìn cô ta khiến cô ta cảm thấy hắn như đang thông qua cô ta để nhìn thấy một người phụ nữ khác, trước kia cô ta cũng đã biết điều này rồi, biết hắn là một người rất si tình. Lúc đó sự quan tâm của cô ta đặt trọng tâm ở cái chữ rất si tình ấy, mà giờ khi thực sự nhìn thấy ánh mắt này của hắn, cô ta mới phát giác nó rất kì quái, khiến người ta có cảm giác sợ nổi da gà.
Thông qua cô ta để nhìn một người đã chết.
Loại cảm giác này làm sao có thể dễ chịu được?
“Em đang sợ tôi?” Hạ Nông nắm lấy cằm của cô ta, khiến cô ta không thể không nhìn vào hắn.
“Em không có, em chỉ không quá quen với việc nhìn thẳng vào một người đàn ông.”
Ánh mắt Hạ Nông hơi dịu xuống: “Thì ra là vậy, thật là một cô bé nhát gan.” Trước kia cô ấy cũng là như vậy, rất dễ thẹn thùng, giống như một chú thỏ trắng.
“Vừa rồi tôi ra ngoài có mua cho em một bát cháo thịt, bây giờ mang qua cho em ăn nhé?” Hắn đứng lên.
Đan Ninh Ninh vội nói: “Không cần đâu ngài Hạ, em phải về rồi, đã trễ như vậy mà vẫn còn ở đây quấy rầy ngài thật là không phải.”
Cô ta cảm thấy cứ tiếp tục ở đây cùng hắn, cô ta sẽ bị ngạt thở mất.
Đã ở đây cả ngày rồi, đủ rồi chứ hả.
Nhưng sắc mặt Hạ Nông lập tức trầm xuống: “Em gấp gáp muốn rời đi như vậy, là vì cảm thấy tôi có chỗ nào làm không tốt ư?”
Dáng vẻ âm trầm này của hắn khiến trái tim Đan Ninh Ninh run lên, là loại run rẩy khi sợ hãi. Làm cô ta nhớ tới gã vũ phu trong “Đừng nói chuyện với người lạ”.
Cô ta không dám phản bác, chẳng qua họ mới quen nhau một ngày, có cần phải nói có chỗ nào làm không tốt sao? Nhưng cô ta có nhiệm vụ nên không thể tùy tiện nói lung tung được.
“Không, không phải, là em cảm thấy làm phiền ngài quá thôi.”
“Cháu là huyết mạch của Đường gia chúng ta!” Đường lão còn muốn nói thêm gì đó, ông nhìn về phía Hồng Tinh và nói: “Tiểu Tinh à, cháu có thể đi ra ngoài một chút được không, cho chúng ta nói chuyện riêng một lát.”
Giờ bắt đầu muốn đuổi cô ta tránh đi rồi à? Đúng là không thể tin tưởng câu nói dù không có quan hệ máu mủ cũng có thể qua lại với nhau.
Đổng Ý Thành nói: “Không cần đâu, thời gian không còn sớm nữa, cũng không cần phải nằm viện, hai người về khách sạn trước đi, có lời gì ngày mai lại nói.”
Đường lão lập tức nói: “Không được, không được, ngày mai thì quá muộn! Đến khách sạn nói chuyện cũng được, nhưng con có thể về khách sạn cùng ông được không? Những lời ông muốn nói thật sự rất quan trọng.”
Đổng Ý Thành suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
Cả hai người đều không phát hiện đôi mắt Hồng Tinh ánh lên tia vui mừng.
Bất kể thế nào cô ta cũng chỉ muốn Đổng Ý Thành và Tề Tiểu Tô có thiện cảm tốt với mình thôi, hiện giờ cô ta chỉ có một yêu cầu hèn mọn như thế, chắc không quá đáng chứ?
Cô ta lo Đan Ninh Ninh gọi điện thoại hỏi thăm tình hình tiến triển làm quấy rầy đến cô ta, nên để điện thoại ở chế độ yên lặng, vì thế mà cô ta không nhận cuộc điện thoại vừa rồi của Đan Ninh Ninh, cũng không nghe thấy chuông báo có tin nhắn vang lên.
Đến khách sạn, cùng Đổng Ý Thành đỡ Đường lão đến trên giường xong, lần này cô ta rất hiểu chuyện lui ra ngoài: “Ông, anh Đổng, hai người trò chuyện đi nhé, cháu về phòng trước ạ.”
“Ừm.”
Về đến phòng, Hồng Tinh vội gọi điện cho Tề Tiểu Tô. Cô ta lấy được số điện thoại của Tề Tiểu Tô ở chỗ Đan Ninh Ninh, Chương Vân Tễ vốn có số di động của Tề Tiểu Tô.
Chỉ là ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới, cuối cùng hắn và Tề Tiểu Tô đã không còn có lý do gì để liên hệ với nhau.
Khi cuộc gọi đến, Tề Tiểu Tô đang ngồi ở trên giường tâm sự cùng Vệ Thường Khuynh về vấn đề thân thế của Đổng Ý Thành.
“Hồng Tinh gọi điện thoại tới?” Cô nghe thấy Hệ thống Tiểu Nhất báo chủ nhân của số điện thoại lạ này xong thì cũng hơi ngạc nhiên. Lúc này Hồng Tinh gọi điện thoại cho cô thật sự rất kỳ quái.