Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 757 : Thuốc kích thích

Ngày đăng: 04:21 30/04/20


Hơn nữa từ nhỏ cô đã không còn bố mẹ, luôn mãi núp mình ở trong cái vỏ của riêng mình, giờ cô đã có thân nhân rồi, trong lòng chắc chắn sẽ có một loại ý muốn thân cận, Đổng Ý Thành cho cô một cảm giác hoàn toàn khác với Vệ Thường Khuynh.



Đối với Vệ Thường Khuynh, cô có loại cảm giác đơn thuần đối với đàn ông, sinh tình, rung động, thân thể cũng sẽ có phản ứng, đây là người yêu của cô.



Còn đối với Đổng Ý Thành là một loại tin cậy ấm áp, có sự ỷ lại đối với người nhà. Mà với Đổng Ý Thành, tình cảm với cô cũng ấm áp giống như thế, là cảm giác thân thiết ấy.



Hơn nữa, trong phòng chỉ có hai cái ghế, bọn họ lại không muốn ngồi trên giường, mà một cái phải để cho Hồng Tinh rồi, làm sao biết cô ta lại nghĩ nhiều như vậy?



“Cô Hồng, ngồi đi.” Tề Tiểu Tô theo bản năng hiện ra khí thế chèn ép người khác, nơi này vốn là phòng của Hồng Tinh, nhưng thấy cô ta đứng đó làm mất thời gian, cô lại không nhịn được phải lên tiếng: “Có chuyện gì muốn nói thì nói ngắn gọn đi, nói xong chúng tôi còn về nghỉ ngơi sớm.”



Lúc này Hồng Tinh mới đi qua, ngồi ở chiếc ghế đối diện với họ. Một bàn tay của cô ta đút vào trong túi áo khoác, nắm lấy một cái bình nhỏ.



Ánh mắt cô ta không tự chủ được mà nhìn vào cái bình cắm đầy các loại hoa thơm trên bàn trà.



Trước đó A Ninh đã dạy qua cho cô ta biết, dùng thuốc nhỏ vào các loại hoa có mùi thơm tự nhiên là thích hợp nhất, bay hơi nhanh, hiệu quả tức thì, mà dù có chút mùi vị lạ cũng không khiến người khác sinh nghi.



A Ninh còn nói, tốt nhất lúc này cô ta nên cách xa ra một chút.



Nhưng Hồng Tinh cảm thấy cho dù mình có bị hít phải thuốc cũng không quan trọng, dù sao cô ta cũng thích Đổng Ý Thành, thích cả Tề Tiểu Tô nữa, nếu sau này họ thật sự trở thành người một nhà, vậy cô ta thích họ hơn chẳng phải càng tốt hay sao? Vì thế mà cô ta đặt bình hoa này ở đây.



Tề Tiểu Tô và Đổng Ý Thành là ai chứ, họ đã sớm phát hiện ra ánh mắt của cô ta nên cũng nhìn về phía bình hoa kia.



Hồng Tinh thấy thế vội nói: “Chuyện em muốn nói có thể có liên quan đến bảo vật gia truyền của nhà họ Đường!”



Món bảo vật gia truyền mà Đường lão nói tới chính là chiếc nhẫn ngọc Kim Qua kia phải không? Tề Tiểu Tô nhìn sang Đổng Ý Thành, anh hiểu ý của cô nên hơi gật đầu.




“Cô Hồng, cái người tên Khương Thất kia đã rời khỏi thủ đô rồi à?” Tề Tiểu Tô hỏi.



Hồng Tinh lắc đầu: “Hình như vẫn chưa, lúc ông tiễn người kia ra cửa, tôi có nghe được một câu, nói là hai ngày nữa ông ta sẽ quay lại tìm ông.”



“Ừm, cảm ơn cô Hồng đã nói cho chúng tôi biết chuyện này.” Tề Tiểu Tô đứng lên, cảm thấy đầu hơi choáng váng, mặt liền nhăn lại.



Ánh mắt của cô chuyển sang bình hoa tỏa mùi thơm kia.



Lúc này hai gò má của Hồng Tinh đã đỏ ửng lên, đôi mắt hơi ngập nước mông lung như đang bị say rượu, ánh mắt cô ta dính vào người Đổng Ý Thành không sao rời đi được.



“Không, không cần cảm ơn đâu. Có thể sau này chúng ta là người một nhà mà.” Hồng Tinh cảm thấy cơ thể mình rất nóng, cô ta kéo quần áo, nhìn Đổng Ý Thành, giọng nói ngọt ngào: “Anh Đổng, khi nào thì anh về nhà họ Đường? Về sau em còn có thể ở lại Đường gia không? Anh Đổng, em…”



Đổng Ý Thành cũng thấy trạng thái của cô ta hơi quái lạ, anh không để ý đến cô ta nữa mà quay đầu nhìn về phía Tề Tiểu Tô, anh cũng đứng lên: “Em có thấy chỗ nào khác lạ không?”



Tề Tiểu Tô bỗng dưng nở nụ cười, cô cầm bình hoa kia lên, lắc lắc rồi đi tới nhà vệ sinh, ném nó vào trong bồn rửa mặt, mở vòi nước, nước chảy ào ào xuống dưới.



Đổng Ý Thành đi đến bên cạnh nhìn cô làm một loạt động tác, mặt anh đen lại, giọng nói cũng lạnh đi: “Cô ta cũng dám…”



“Lúc em đứng lên thấy hơi choáng, nhưng không sao. Anh, anh có bị gì không?”



“Anh không sao.”



Đổng Ý Thành nói xong cũng thấy cơ thể nóng ran, anh đưa tay lau mồ hôi rịn ra hai bên thái dương, nhìn về phía Tề Tiểu Tô, ánh mắt anh lạnh hẳn đi: “Thuốc kích thích!”