Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 761 : Nữ vương bệ hạ

Ngày đăng: 04:21 30/04/20


Vệ Thường Khuynh dừng lại một chút.



“A Khuynh... có thể, có thể làm một lần không?” Tề Tiểu Tổ ở trong lòng anh khẽ hỏi, trong đôi mắt to tròn xinh đẹp đó giống như chất chứa cả bầu trời sao, sáng lấp lánh.



Trước giờ trong chuyện này cô chưa từng chủ động như thế, lần nào cũng là dáng vẻ xin tha.



Bây giờ lại ngượng ngùng đòi anh một lần.



Trong nháy mắt Vệ Thường Khuynh gần như mất khống chế.



Yêu tinh.



“Hai lần cũng được.” Anh nói.



“Thật sao?”



“Ừm, nhưng chỉ có thể làm một lần trước, còn phải chế thuốc cho anh em, em nhớ không?”



Dáng vẻ Tể Tiểu Tô bây giờ vừa như đang say, vừa rạo rực không biết phải làm sao, nghe anh dịu dàng dỗ dành, gật gật đầu, sau đó rúc mặt vào ngực anh, đôi môi nóng bỏng cách một lớp vải in lên ngực anh.



Đồng thời, tay của cô còn chủ động kéo áo của anh lên, đưa tay vào trong.



Bàn tay nóng bỏng, bàn tay thắp lửa.



“Chúng ta về phòng



Vệ Thường Khuynh bế cô sải bước nhanh lên lầu vào phòng khóa cửa, Tề Tiểu Tô vừa nhận ra đã về phòng riêng của mình, sự kìm nén suốt dọc đường lập tức được giải phóng.



Cổ trượt xuống bên dưới ngực anh, giơ tay cởi sợi dây nịt da đen của anh.



Yết hầu Vệ Thường Khuynh khẽ trượt, để mặc có chủ động. Tốc độ của Tề Tiểu Tô rất nhanh, cố nhanh chóng cởi quần của anh và quần của mình.



Bộp một tiếng.



Cô đẩy anh ngã ra giường, sau đó bản thân lập tức ngồi lên trên.



“Vợ yêu..”




Đồng Ý Thành bước ra, không nhìn Tề Tiểu Tô. Sắc mặt anh trắng bệch, bước chân hơi loạng choạng, nhưng vẫn đi rất vững.



“Có thể uống thuốc được chưa?” Anh bước đến bên cạnh Vệ Thường Khuynh, giơ tay ra.



Nôn nóng uống thuốc như vậy, Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô đều biết chắc anh đã sắp không kìm được nữa rồi. Nhưng, vẻ mặt có thể duy trì lí trí và bình ổn đã khiến Vệ Thường Khuynh xem trọng anh thêm mấy phần. Đổng Ý Thành quả nhiên là một nhân vật ghê gớm đây.



“Mùi vị hơi khó uống” Anh đưa thuốc cho Đổng Ý Thành, nhún vai.



“Ừm, dù sao ngay từ lúc bắt đầu tôi đã chẳng trông chờ gì vào việc dễ uống rối” Đổng Ý Thành còn tâm tư đáp một câu, sau đó mới một mạch uống hết bát thuốc đó.



Sau đó liền bắt đầu ho sặc sụa.



Ho đến mức anh cảm thấy phổi cũng sắp bị bản thân họ ra ngoài luôn rồi.



Tế Tiểu Tô sốt ruột muốn bước đến vỗ vỗ lưng cho anh, nhưng Vệ Thường Khuynh đã kéo cô lại: “Em đừng chạm vào cậu ấy”



Giờ chỉ cần tiếp xúc với bất cứ cô gái nào, đối với anh ấy mà nói đều là một khảo nghiệm tàn khốc.



Lương Lệ lập tức giơ tay vỗ lưng cho anh.



Đổng Ý Thành ho đến mức không kìm được nước mắt.



Nhưng đợi lúc anh ngừng ho, liền phát hiện dục vọng vừa rồi cực khó kiềm chế giờ đã giảm bớt chỉ còn lại mấy phần, hoàn toàn nằm trong khả năng khống chế của anh.



Liều thuốc này có hiệu quả tốt đến vậy sao?



Sao Vệ Thường Khuynh lại biết chứ?



Số 16, sao anh chưa từng nghe thấy loại thuốc này?



Anh đánh ánh mắt sắc bén sang nhìn Vệ Thường Khuynh.



“Đỡ nhiều rồi phải không? Đồng Xán đưa cậu ấy đến bệnh viện đi, mang theo hai bộ đồ, xem ra tháng Giêng này phải ở lại bệnh viện mấy ngày rồi.” Vệ Thường Khuynh vốn không thèm để ý đến ánh mắt dò xét và thăm dò đó của anh.



“Tôi không đi, muốn nằm viện thì về thẳng thủ đô luôn đi” Đổng Ý Thành dài ánh mắt, đanh giọng nói.