Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 787 : Một thế giới nhỏ đầy phức tạp
Ngày đăng: 04:21 30/04/20
Ý của hắn là muốn cô ta coi Hồng Tinh như người hầu sao?
Không biết vì sao, Đan Ninh Ninh đã lập tức hiểu ra ý của Hạ Nông. Hơn nữa hàm ý từ những câu nói gần đây hắn luôn khiến cô ta cảm thấy vừa hoang mang vừa có tâm trạng rất phức tạp.
Ví dụ hắn đã mời một thím giúp việc đến, ngày đầu tiên đã dạy cô ta phải sai bảo người khác như thế nào, sau đó còn nói một cầu: “Người phụ nữ của Hạ Nông tôi không cần quá bình dị gần gũi với người khác.
Bây giờ còn bảo cô ta dẫn Hồng Tinh cùng đến bữa tiệc đó, còn nói có chuyện gì thì bảo Hồng Tinh làm cho cô ta. Đây vốn không phải có ý bảo cô ta xem Hồng Tinh như bạn bè, mà là có ý để cô ta sai bảo Hồng Tinh.
Nghĩ lại chắc Hồng Tinh vẫn chưa biết dự định của Hạ Nông khi cho cô ta vào đây ở đâu nhỉ?
Hạ Nông làm vậy là muốn bồi dưỡng thói kiêu ngạo xấc láo bậc nhất cho cô ta sao? Nhưng tại sao chứ?
Không lẽ hắn định kết hôn với cô ta thật à?
Nhưng nhìn hắn chắc cũng sắp bốn mươi rồi, lẽ nào vẫn chưa kết hôn sao? Hay nói cách khác là, tái hôn?
Thân phận địa vị của hắn chắc chắn rất cao, nếu thật sự gả cho hắn, vậy cô ta có được xem như bay lên ngọn cây thành phượng hoàng không? Sau này thân phận địa vị tiền tài đều có cả, có phải sẽ không thua kém Tê Tiểu Tô không?
Suy nghĩ này tuy không thể ngăn chặn xuất hiện trong đầu cổ ta, nhưng Đan Ninh Ninh vừa nghĩ đến Hạ Nông vẫn cảm thấy trong lòng rất sợ hãi.
Cô ta thật sự rất sợ hắn.
“Hay là em không đi đâu, người ở đó em cũng không quen biết ai.”
“Có người em quen, Tê Tiểu Tổ cũng sẽ đến.”
Câu nói của Hạ Nông làm Đạn Ninh Ninh lập tức đứng bật dậy, tim đập chậm đi một nhịp. Tiểu Tô cũng sẽ đến? Nhưng cô ta lại không dám biểu hiện ra, chỉ có thể hít thật sâu một hơi, đang định nói cô không quen biết Tề Tiểu Tô, Hạ Nông đã lên tiếng cười
khẽ.
Biên Hải Vi cảm thấy rất nghi ngờ, đang định hỏi tiếp, Biên Hải Thành đã đẩy đẩy cô ta: “Được rồi, nếu họ thật sự đến đây thì cứ giao cho anh ứng phó, em mau đi làm việc đi.”
Biển Hải Vi đành ôm nghi hoặc rời đi.
Xuân Thâm Viên trong tay Biên gia, lần này mở cửa cho nhiều người như vậy.
Trên thực tế, tất cả mọi người từ bên ngoài cửa lớn đã vô cùng bất ngờ.
Cả một chiếc cổng lớn và khoảng sân lót gạch xanh rộng lớn, bọn họ đến đông người như vậy, xe cũng chỉ mới đậu một phần năm không gian sân. Hai hàng phong rực lửa nhìn có vẻ đã rất lâu năm nhưng vẫn tràn đầy sức sống, lá phong đỏ rực gần như có thể soi sáng cả một vùng rộng lớn.
Ba chữ Xuân Thâm Viên, vừa mang nét cổ kính vừa khí thế lọt vào tầm mắt của họ.
“Chưa vào trong, tôi đã cảm thấy mình bước vào thế giới cổ trang rồi” Một cô gái nhỏ nhắn trong số đó đôi mắt sáng lấp lánh nói: “Cảm giác như chúng ta đang bước vào Vương phủ vậy.”
Hàng ngày cô ta rất thích xem tiểu thuyết cổ đại, miêu tả phủ đệ của các chư hầu tướng lĩnh, chắc cũng chỉ như vậy thôi nhỉ?
Bên cạnh có người nói: “Chẳng trách tôi từng nghe chú tôi nói, chỉ dựa vào một căn nhà đã có thể bước vào mười đại danh môn thế gia ở thủ đô, đây chính là chỉ Biên gia”
Vì thời gian buổi tiệc đã được định sẵn, thế nên đa số quan khách gần như đều đến cùng một thời điểm, bình thường bên ngoài cổng Xuân Thâm Viên vốn luôn tĩnh mịch yên ắng bỗng chốc đã trở nên náo nhiệt.
Tế Tiểu Tô và Lợi Nam lúc này cũng đã đến Xuân Thâm Viên.
Xe dừng lại, Tề Tiểu Tô và Lợi Nam đều không vội xuống xe. Lợi Nam tự mình lái xe đến, còn Tề Tiểu Tô thì dẫn theo Hàn Dư. Ở giữa đường hai người tình cờ gặp nhau, nên đã đi chung, bây giờ hai chiếc xe cũng đậu chung với nhau.
Hạ cửa sổ xuống, Lợi Nam tháo kính râm, nói với Tề Tiểu Tô: “Số người đến dự không ít! Trong giới này đa số mọi người đều đến. Đợi lát nữa sau khi vào trong em đừng chạy lung tung, ngoan ngoãn đi theo anh.”
Tế Tiểu Tổ dở khóc dở cười: “Anh Nam, anh xem em là bé con ba tuổi đấy à? Cái gì gọi là đừng chạy lung tung chứ?