Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 794 : Nh n vật nguy hiểm
Ngày đăng: 04:21 30/04/20
Tùng Thăng đanh mặt đứng đó, không nói chuyện, cũng không nhìn cô. Sau một khoảng thời gian yên ắng, không ít người bắt đầu gọi điện thoại.
“Bố, con đang ở Xuân Thâm Viên, ở đây xảy ra chuyện rồi!”
“Anh, tiệc sinh nhật của Hạ Trần Anh có người bị chết rồi, bây giờ em phải làm sao đây?”
Tề Tiểu Tô đứng ở đó chỉ nhìn chằm chằn vào Tùng Thăng, mấy người kia khẽ thì thầm gọi điện thoại, nhưng tất cả nội dung đều truyền vào lỗ tai cô. Cô nhìn thấy Hạ Trần Anh và Chương Linh Thù cũng bắt đầu gọi điện thoại.
Có không ít người từ nhỏ đến lớn đều quen được nuông chiều, quen được bảo vệ, lúc thật sự gặp chuyện, ai nấy đều mất đi chừng mực. Cho dù chuyện hôm nay rõ ràng chẳng có chút gì liên quan đến họ, nhưng vì có liên quan đến mạng người, có người cứ thế chết đi ngay trước mắt họ, họ thật sự cảm thấy vô cùng sợ hãi, một khi sợ hãi đương nhiên phải đi tìm phụ huynh, tìm người giúp đỡ, tìm những người bình thường hay vuốt mông họ.
“Tiểu Nhất, có nghe lén được tất cả không?”
“Yên tâm, tất cả nhật ký cuộc gọi đều nằm trong phạm vi nghe lén của bản Hệ thống”
“Bao gồm... Hạ Trần Anh và Chương Linh Thù?”
“Phải. Điện thoại của Chương Linh Thù là gọi cho bà Chương, bà Chương bảo cô ta bình tĩnh, mọi việc đều nghe theo Nguyễn Dật Quân và còn bảo cô ta đừng đến gần cố” Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Điện thoại của Hạ Trần Anh đúng là gọi cho Hạ Nông.”
Nếu không phải bấy giờ họ đều ở đây, đểu gọi điện ngay tại sảnh này, chưa chắc Hệ thống Tiểu Nhất đã có thể nghe trộm được nội dung hai cuộc gọi kia, bình thường điện thoại của Hạ Nông luôn được phía quân đội bảo hộ, còn cả Chương gia, vốn cũng có phòng ngự...
Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên dừng lại, vội nói: “Kỳ lạ!”
“Sao vậy?”
“Mạng phòng ngự của Chương gia hình như được mở ra rồi?”
“Ừm?” Tế Tiểu Tô sững sờ, đây là có ý gì chứ?
Câu này vừa thốt ra, Hạ Trân Anh cũng vừa nghĩ đến đây. Cô ta hít sâu một hơi, vốn dĩ đã muốn làm thế, nhưng nhớ lại chú nhỏ căn dặn bảo cô ta đừng gây chuyện với Tề Tiểu Tô...
Cô ta bước về phía Tề Tiểu Tô: “Tề Tiểu Tô, bất luận nguyên nhân cái chết của Ngô Đồng là gì, chung quy vẫn là do cố ra tay trước, không sai chứ? Cô lại nói không ai ở đây được rời đi, vậy để mọi người có thể yên tâm, cô phải...” Cô ta nhìn quanh, chỉ về một góc sân ở phía trước: “Cô vào đó đi, chúng tôi sẽ khóa cửa lại”
Tề Tiểu Tô nhìn cô ta: “Cô muốn nhốt tôi lại à?”
“Bây giờ cô là nhân vật nguy hiểm”
“Vậy sao? Nếu còn có ai cảm thấy Ngô Đồng là bị tôi dùng một cái đĩa sứ đập chết, vậy tôi có thể tiếp tục thử nghiệm một chút, ai không tin thì tôi thử nghiệm cho người đó xem, còn ai không?
Ánh mắt của Tề Tiểu Tổ quét qua gương mặt bọn họ, mỗi một góc cố lướt qua, tất cả mọi người đều không kìm được bước lui về sau một bước.
Có người tức giận nói: “Cô đùa kiểu gì vậy chứ? Chúng tôi đâu phải kẻ ngốc, ai chịu để cho cổ đập chơi chứ? Cô xem Đại Cường, bị cô đánh thành thế kia rồi!”
Hóa ra anh chàng vừa rồi tên là Đại Cường, ánh mắt Tể Tiểu Tô liếc qua, đột nhiên bật cười: “Nhìn như vậy đúng là có chút giống đầu heo. Nhưng, bây giờ tôi có một vấn đề.”
Cô dừng lại một chút, nói: “Nghe nói quan khách hôm nay cô Hạ mời đều tôn quý phi phàm, vậy tôi muốn hỏi, anh chàng vừa rồi phát hiện Ngô Đồng đã chết, Tùng Thăng phải không? Còn cả vị Đại Cường này? Hai người là công tử của nhà nào vậy? Sao tôi chưa từng nghe nói, trong xã hội thượng lưu ở thủ đô, có gia đình nào họ Tùng?”
Câu này vừa thốt ra, có mấy người vô thức trong lòng thầm run lên.
“Ơ, phải rồi, hình như chúng ta không ai biết Tùng Thăng thật”
“Đại Cường này là do ai đưa tới vậy?”
Ánh mắt Tế Tiểu Tô mang theo ý cười nhìn sang Biển Hải Thành: “Biên thiếu, Tùng Thắng này, là bạn của anh sao?”