Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 803 : Đoạt bảo
Ngày đăng: 04:21 30/04/20
Nghê Hào ba lần bốn lượt thuê sát thủ tới lấy mạng của cô, mặc dù gần đây không có động tác gì, nhưng từ đầu đến giờ vẫn như một con rắn độc nấp trong bóng tối, không biết lúc nào sẽ xông ra cắn cô một cái. Vốn dĩ có thể không có thời gian đi xử lý lão ta, nhưng bây giờ nếu lão đã tự dâng đến rồi, đương nhiên Tề Tiểu Tô sẽ không bỏ qua lão.
Lại nói tới Bạch Thế Tuấn, vừa nghe thấy tên Bạch Thế Tuấn, Tề Tiểu Tô liền nghĩ đến Bạch Dư Tây. Bây giờ Bạch Dư Tây vẫn còn đang ở bệnh viện, nhưng cô tin Bạch Thế Tuấn hoàn toàn không biết, hơn nữa chuyện năm đó Bạch Thế Tuấn chưa chắc đã không biết, nếu như lão ta biết, vậy thì người lão ta hại chính là con trai của mình! Nếu như không phải là Bạch Dư Tây nhìn cũng có ba phần giống lão ta, cô thật sự còn nghi ngờ Bạch Dư Tây không phải là con trai ruột của lão nữa kìa.
“Người đẹp?” Trương Kỳ thấy cô vẫn không trả lời, không nhịn được giơ tay ra huơ huơ trước mặt cô: “Đang nghĩ gì thế?”
Tề Tiểu Tô hoàn hồn lại, sai Hệ thống Tiểu Nhất nghe lén cuộc đối thoại của Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào, lập tức truyền tới cho cô, lúc này mới nhìn Trương Kỳ, nói: “Không nghĩ gì cả. Anh đến đây một mình à?”
“Không phải.” Trương Kỳ sờ mũi, có chút lúng túng. Nói thật, đám bạn của hắn đang ở bên sàn nhảy bên kia, nhưng hắn không muốn dẫn Tề Tiểu Tô qua đó lắm, bởi vì đám anh em của hắn ai cũng như chó sói, thấy người đẹp đều xông lên như ong vỡ tổ, trước kia đều nói là có gái mới thì phải dựa vào bản lĩnh của mình, không ai nhường ai cả, hắn dẫn Tề Tiểu Tô qua đó, ngộ nhỡ bị người khác cướp mất thì sao? Cho nên vẫn phải đợi mình sắp lấy được rồi mới dẫn qua đó: “Có điều bạn của anh đều ầm ĩ lắm, anh sợ bọn họ ép rượu em, anh mời em uống hai ly trước đã, rồi dẫn em qua đó làm quen được chứ?”
Tề Tiểu Tô cũng không muốn qua đó, bởi vì Hạ Trân Anh ở bên đó. Cô gật đầu với Trương Kỳ: “Vậy anh nói cho tôi biết xem ở đây có cái gì hay, đây đúng là lần đầu tiên tôi tới đây thật.”
“Vậy thì em gặp anh là đúng quá rồi! Thần Động này không có cái gì là anh không biết hết.” Trương Kỳ có chút hưng phấn với sự hứng thú này của cô, lập tức xích qua: “Anh nói với em này, em đến đúng dịp lắm, hôm nay vừa hay lại là ngày Thần Động xuất thần dạ đấy!”
Xuất thần dạ? Cái quỷ gì thế!
Tề Tiểu Tô rất ít đến những chỗ hộp đêm này chơi, không theo kịp, xuất thần dạ? Hoàn toàn không hiểu.
“Là cái gì thế?”
“Anh nói với em này, bar Thần Động tại sao lại có nhiều người như vậy? Tại sao lại vui như vậy? Quan trọng nhất chính là, tại sao anh lại thường xuyên ở chỗ này?” Trương Kỳ rất hưng phấn nói: “Chính là vì nơi này thỉnh thoảng sẽ có xuất thần dạ! Rất vui!”
“Nếu không thì sao? Bên ngoài có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào chúng ta, đồ không thể mang được ra ngoài, tôi nghe ngóng được tối này ở đây vừa hay muốn chơi trò chơi đoạt bảo, chúng ta lặng lẽ đổi một món trong đó, đến lúc đó lại lấy thứ đó từ tay người lấy được món đồ kia về, thần không biết quỷ không hay, dù Khương Thất ở chỗ này cũng chưa chắc đã biết.”
Long Gia, Khương Thất, đồ.
Tề Tiểu Tô lập tức bắt được ba điểm này. Chiếc nhẫn kia của Đổng Ý Thành nói là của Long Gia, trước kia Khương Thất phụng mệnh Long Gia muốn đến lấy lại chiếc nhẫn kia, nhưng ông Đường vẫn chưa thể thuyết phục được Đổng Ý Thành, bây giờ anh đi làm nhiệm vụ rồi, cô lại nghe được Long Gia, Khương Thất từ miệng Nghê Hào và Bạch Thế Tuấn, như vậy, món đồ bọn họ nói kia sẽ là cái gì?
Tề Tiểu Tô cảm thấy hứng thú, đang định đi về phía đó, Trương Kỳ đã giơ tay ra muốn kéo cô lại.
Cô tránh ra rất nhanh.
“Làm gì thế?”
“Sắp đến giờ rồi, mau lên, người muốn tham gia xuất thần dạ tối nay phải đứng trong sàn nhảy, nếu như không muốn tham gia thì lui ra, lui đến chỗ ánh đèn không chiếu tới được. Người đẹp, em có muốn tham gia không? Đã nói rồi đấy nhé, nếu nhất định muốn tham gia, vào sàn nhảy rồi thì không được đổi ý, đến lúc đó nói muốn làm gì cũng không thể lui ra nữa đâu.”
Trương Kỳ nói xong, DJ trên sân khấu cũng nói quy định đại khái như thế vào micrô.
Khác ở chỗ, anh ta nói kỹ hơn.
“Tối nay sẽ có sáu món bảo bối chờ mọi người đến cướp!”