Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 858 : Đối kháng thăm dò thực lực
Ngày đăng: 04:22 30/04/20
Đợi đến khi chúng đi hết, Tề Tiểu Tô đang cầm kính viễn vọng của giáo sư Sở mới mím môi, nói với giáo sư Sở: “Giáo sư, chúng ta đi thôi.”
“Em gặp phải rắc rối lớn rồi hả?” Giáo sư Sở nhìn Tề Tiểu Tô đã thay bộ đồ của một học sinh nữ khác trong lớp ông, hơi lo lắng hỏi: “Có cần tôi giúp gì không? Đừng nghĩ tôi chỉ là ông giáo nghèo, có chuyện gì tôi cũng có thể giúp một chút đấy.”
Tề Tiểu Tô bật cười: “Ai dám nói thầy Sở là ông giáo nghèo thế ạ? Bây giờ em đang nhờ thầy giúp đây mà? Có thể thuyết phục được hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp hay không còn phải nhờ hết vào thầy đấy ạ. Thầy chủ nhiệm của em chính là Doãn Ma Vương đấy.”
Thấy cô không muốn nhắc đến chuyện rắc rối của mình, giáo sư Sở cũng không gượng ép.
Trong mắt ông, bối cảnh của Tề Tiểu Tô không bình thường đâu.
Không cần nói tới tập đoàn Thịnh Tề hiện đang nổi danh, chỉ cần nói tới việc cô có thể tự xách súng ra căn cứ khủng bố ở biên giới để làm công tác cứu viện, đã là một chuyện rất lợi hại rồi.
Phải biết rằng trong số những người được cứu có cả anh trai của ông, ông thực sự không biết rằng một học sinh cấp ba như Tề Tiểu Tô lại có sức mạnh và sự gan dạ đến mức ấy.
Cho nên ông cảm thấy, chuyện mà cô bắt buộc phải nghỉ học để tiến hành, nhất định là chuyện lớn.
Chuyện lớn thì tất nhiên là nên giữ bí mật rồi.
Họ lái chiếc xe mà giáo sư Sở mượn của đồng nghiệp ra khỏi trường bằng một cửa khác.
Đợi đến khi thuộc hạ của Hạ Nông phát hiện ra mình bị dẫn đi lượn vòng vòng trong thành phố, cắn răng chặn chiếc xe đó lại mới phát hiện ra là đã bị lừa.
Nhưng lúc đó, Tề Tiểu Tô và giáo sư Sở đã tới trường trung học trực thuộc đại học Bắc Kinh, giải quyết xong chuyện cô nghỉ học rồi ngồi xe về Xuân Thâm Viên rồi.
Hạ Nông nhận được tin, đập vỡ luôn tách trà mà hắn yêu nhất.
“Lái xe qua đây, tôi muốn tự mình thẩm tra Bạch Thế Tuấn.” Hắn gọi điện thoại cho lái xe.
Bạch Thế Tuấn và Nghê Hào bị nhốt cùng nhau, ở giữa có một chấn song sắt. Nhưng Bạch Thế Tuấn khôn khéo cả một đời, tất nhiên đã nghĩ đến việc họ bị nhốt cùng nhau như thế này có lẽ vì đối phương đã nghe được thông tin gì đó từ cuộc đối thoại của họ, cho nên vừa vào đó lão đã khuyên Nghê Hào đừng nói nhiều, cho dù có nói, cũng phải để lão khống chế tiết tấu, những điều không nên nói thì không được nhắc đến nửa lời.
Chỉ có điều, từng ngày từng ngày trôi qua, Bạch Thế Tuấn cũng thấy hoang mang.
Dù sao thì, đích thân Vệ Thường Khuynh đưa họ vào Ám Mang, chính anh cũng đã cho họ thấy được bản lĩnh của mình từ lâu rồi, họ thật sự rất tâm phục khẩu phục Vệ Thường Khuynh.
“Được, vậy thử xem.”
“Thử xem.”
Vệ Thường Khuynh nói: “Thi đấu đối kháng thăm dò thực lực hôm nay rất đơn giản, chỉ có một hạng mục.”
Nói đến đây, anh ngừng lại, sau đó nói tiếp: “Vác nặng mười ki-lô-gam chạy mười ki-lô-mét.” Nói xong, anh chỉ tay về một phía.
Ở khoảng đất rất rộng trước mặt họ, đã đắp sẵn đường chạy, mỗi vòng chạy ít nhất phải dài 1 km.
Tất cả mọi người ngây ra.
Chơi ác thế?
Mới dạo đầu đã bắt vác nặng mười ki-lô-gam chạy mười ki-lô-met? Họ có thể kiên trì được, nhưng kiên trì đến cùng chắc cũng mệt gần chết rồi, một cô gái xinh xắn như Vân Diên có thể hoàn thành được không?
“Qua bên đó đi.” Vệ Thường Khuynh đi đầu.
Đổng Ý Thành nhìn Tề Tiểu Tô với vẻ lo lắng, đi tới bên cạnh cô, khẽ hỏi: “Em có làm được không?”
“Anh, em có thể kiên trì được.”
Trên thực tế cô chỉ biết trước là có một lần thi đấu thăm dò thực lực như thế, nhưng không biết nội dung là gì. Vệ Thường Khuynh không nói với cô.
Nội dung hạng mục này đúng là ác thật, ước chừng nếu chạy xong, chắc hai chân cô cũng không còn là của cô nữa.
Nhưng Tề Tiểu Tô không muốn chùn bước.