Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 870 : Kế hoạch b

Ngày đăng: 04:22 30/04/20


Trong đoàn đại diện truyền thông kia có khoảng hai mươi người, có nam có nữ, không có ai khiến cô thấy không ổn cả.



Nhưng ban nãy rõ ràng cô có cảm giác kì lạ, giống như có ai đó luôn nhìn mình chằm chằm.



Chỉ là người đó rất cảnh giác, trước khi cô quay đầu nhìn lại đã che đậy bản thân rồi.



“Người thứ sáu ở hàng trước bên trái.”



Giọng của Vệ Thường Khuynh vang lên rất rõ ràng trong đầu cô.



“Người phụ nữ đó?”



Tề Tiểu Tô không nhìn qua đó nữa, cô phát hiện mình không cần nhìn nữa, cô đã ghi nhớ tướng mạo và cách ăn mặc của họ trong đầu rồi.



Anh vừa nói tới người thứ sáu ở hàng trước bên trái, lập tức trong đầu cô hiện ra dáng vẻ bình thường của người phụ nữ kia.



“Là cô ta.”



Hệ thống Tiểu Nhất đã đưa người phụ nữ đó vào danh sách đen ngay khi anh mở miệng.



Nhanh chóng liệt kê ra một chuỗi tư liệu về người phụ nữ đó.



“Annie, 33 tuổi, quốc tịch nước M, phóng viên ảnh của một tạp chí nổi tiếng, rất ít khi về nước, rõ ràng trên tư liệu không có liên quan gì đến tình hình trong nước, lần phỏng vấn này nằm trong danh sách cạnh tranh nội bộ của tạp chí.”



Nhìn qua không có vấn đề gì, nhưng Tề Tiểu Tô tin vào trực giác của mình, đồng thời cũng tin vào mắt nhìn người của Vệ Thường Khuynh.



Đối với tình huống như thế này, anh nhạy bén và có kinh nghiệm hơn cô nhiều.



“Tiểu Nhất tiếp tục điều tra cô ta.”



“Vâng.”



Cổ Ba Ca Lực là một người đàn ông cường tráng, để một bộ râu rất đặc sắc, nếp nhăn hình chữ Xuyên (川) ở giữa vùng lông mày rất sâu, nghe nói vì thường xuyên phải lo nghĩ, hai đầu lông mày luôn nhíu chặt mà tạo thành. Ông ấy có nước da ngăm đen, nhưng phu nhân của ông thì trắng trẻo xinh đẹp, ngũ quan rất sắc nét, nói giọng oanh oanh rất rõ ràng.



“Vô cùng cảm ơn và hoan nghênh sự hiện diện của hai vị khách quý.”
Nhưng đây đã là nơi an toàn nhất của họ rồi.



“Mỗi người vào vị trí, từ bây giờ trở đi, toàn đội cảnh giác.” Từ trong tai nghe mini vọng tới tiếng của tổng chi huy an ninh phụ trách hành trình này.



Giọng của Vệ Thường Khuynh cũng vang lên ngay sau đó: “Chú ý tất cả các điểm ngắm bắn tầm cao, báo cáo đã vào vị trí.”



Ở nơi không xa, Đổng Ý Thành giơ tay ra hiệu, tất cả thành viên của Ám Mang phân tán ra.



Còn Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô tiếp tục đi theo vợ chồng Lãnh đạo.



Trong tai nghe nhanh chóng truyền tới báo cáo của các bên.



“Tổ A an toàn, xác nhận.”



“Tổ B an toàn, xác nhận.”



“Tổ D an toàn, xác nhận.”



“Mời hai vị xuống xe.” Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô xuống xe trước, bảo vệ cho vợ chồng Lãnh đạo xuống rồi nhanh chóng bước vào nhà khách chính phủ.



Ở một tòa nhà phía xa, đằng sau một khung cửa sổ thủy tinh, một người đàn ông cầm ống nhòm bội số lớn nhìn về phía này, mở lời: “Vệ Thường Khuynh, Tề Tiểu Tô, có cả.”



Trong tai nghe truyền tới một giọng trầm trầm.



“Quả nhiên chúng có trà trộn vào.”



“Đổi sang kế hoạch B?”



“Ừm.”



Cuộc đối thoại kết thúc. Người đàn ông bỏ ống nhòm xuống, kéo màn cửa, nhanh chóng đi ra ngoài.



Lãnh đạo và phu nhân được sắp xếp ở một căn phòng, Vệ Thường Khuynh và những người khác tạm thời đợi ở cửa, Tề Tiểu Tô nhanh chóng đẩy cửa phòng, kiểm tra bốn phía.