Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 875 : Hành động một mình
Ngày đăng: 04:22 30/04/20
“Rõ!”
Tề Tiểu Tô chào kiểu quân đội, lập tức xoay người bước nhanh ra ngoài.
Lãnh đạo và phu nhân cùng Trưởng ban thư kí đưa mắt nhìn nhau, bàn tay đưa ra định ngăn cản của Lãnh đạo lúng túng thu về.
Ông còn chưa đồng ý mà.
Phải hỏi ý kiến của ông chứ.
Lẽ nào ở đây không phải ông làm chủ hả?
Lãnh đạo không nổi giận, chỉ không hiểu tại sao lại có cảm giác dở khóc dở cười.
Sao ông lại thấy mình giống như một thuộc hạ đang nghe theo sắp xếp của Vệ Thường Khuynh thế?
Nhưng mà, kiểu khí khái “giọng khách át giọng chủ” này của Vệ Thường Khuynh, ông đâu phải mới lĩnh hội lần đầu.
Ông sờ mũi, hỏi: “Cậu cảm thấy Tiểu Tô có thể sao?”
Ánh mắt của Vệ Thường Khuynh đảo tới, dường như thấy lạ khi ông hỏi câu này: “Không phải ngài là người đầu tiên nói năng lực và công phu của cô ấy là vạn người có một, yêu cầu cô ấy cùng chúng tôi tham gia nhiệm vụ lần này sao?”
Lãnh đạo: “...”
Đây hình như là hai chuyện khác nhau mà!
Bảo vệ bên cạnh phu nhân có bao nhiêu người phối hợp cùng, với tác chiến cô độc một mình, có thể giống nhau sao?
Mà thôi!
Đến chồng chưa cưới còn không lo lắng, họ lo lắng cái gì.
Nghĩ đến đây, ông cũng thấy buồn cười với suy nghĩ của mình. Làm chính trị bao nhiêu năm, ông có chút trẻ con như thế từ bao giờ vậy?
Tề Tiểu Tô nhanh chóng ra khỏi cửa, tìm Đổng Ý Thành: “Phó đội trưởng, tôi cần hai khẩu súng.”
Vừa nghe cô gọi mình một tiếng phó đội trưởng, Đổng Ý Thành đã biết ngay cô đang nói tới việc công.
Nơi này đúng là rất yên tĩnh, thậm chí còn có người bồng súng canh gác, không phải ai cũng có thể vào.
Hồng Tinh cũng vào đây cùng cô ta.
Mà điều họ không nghĩ tới chính là một người đàn ông trông rất u ám, tàn độc cũng vào sống ở đây.
Hạ Nông giới thiệu với họ người đàn ông ấy là Cung lão.
Thực ra chính là Cung Phiên Long.
Đan Ninh Ninh cảm thấy cuộc sống của mình càng ngày càng kì dị, nhưng tối nay, sau bữa cơm, Cung Phiên Long đột nhiên nói với Hồng Tinh: “Lát nữa tới phòng tôi.”
Cô ta cảm thấy không đúng lắm, lặng lẽ khuyên Hồng Tinh, nhưng Hồng Tinh vẫn đến phòng của Cung Phiên Long.
Chỉ một lát sau đã nghe thấy tiếng gào khóc của cô ta.
Đan Ninh Ninh muốn xông tới cứu cô ta, đúng lúc này Hạ Nông xuất hiện, túm cô ta về phòng.
“Cung lão là một người đàn ông, có nhu cầu sinh lý là bình thường.” Hắn chỉ thản nhiên nói với cô ta như thế.
Đan Ninh Ninh ngây người: “Nhưng ông ta có thể đi tìm vợ mình, hoặc bỏ tiền ra tìm ai đó tình nguyện, tại sao phải...”
“Xong việc ông ta sẽ cho Hồng Tinh năm vạn, nghe xem, Hồng Tinh có còn gào nữa không?”
Đan Ninh Ninh lắng tai nghe, nhưng chỉ nghe thấy giọng nói nũng nịu của Hồng Tinh.
Cho nên, cô ta ngơ ngẩn đến tận bây giờ.
Hạ Nông đi tắm rồi, điện thoại reo lên.
Bởi vì điện thoại cứ kêu mãi, cô ta đi tới, cầm điện thoại lên, định đưa tới phòng tắm cho hắn, ai ngờ vừa cầm điện thoại lên, đã thấy có cơn gió thổi qua lưng, điện thoại bị cướp mất, còn cô ta bị một cái tát như trời giáng, quay cuồng, đụng ngay vào góc giường “binh” một tiếng, máu tươi trào ra.
Đau đớn cuốn trôi Đan Ninh Ninh.
Chỉ nghe thấy Hạ Nong lạnh giọng nói: “Tôi nói rồi, thứ không nên động tới thì không được động vào.”