Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 879 : Sự trưởng thành tàn khốc

Ngày đăng: 04:22 30/04/20


Đoàng!



Đoàng đoàng!



Ba phát súng liên tiếp, mỗi phát súng đều trúng vào vị trí tim hắn từ sau lưng.



Hắn hét lên một tiếng thảm thiết, đổ gục về phía trước, co giật vài cái rồi bất động hoàn toàn.



Locker có lẽ đến lúc chết cũng không dám tin mình sẽ chết trong tay một người phụ nữ. Rõ ràng trong lúc chạy hắn đã không ngừng thay đổi đường đi, cố gắng hết sức tìm các vật che chắn, nhưng hắn không thể ngờ kĩ năng dùng súng của Tề Tiểu Tô đã luyện tới mức có thể đánh bại được cả đội Ám Mang.



Nếu nổ súng khi đang chạy trên mặt đất, cô chưa chắc đã bắn trúng hắn, nếu có trúng cũng chưa chắc trúng được điểm chí mạng, nhưng sau khi trải qua lần cường hóa thứ ba, cơ thể cô nhẹ nhàng như chim én, sức bật tăng lên, chạy lấy đà trên tường có thể bật lên rất cao, mà khi ở trên không trung, khả năng ngắm bắn chuẩn xác của cô không bị ảnh hưởng.



Nếu có người nhìn thấy chắc sẽ trợn tròn mắt, sẽ cho rằng mình đang nhìn thấy cao thủ thành thạo khinh công trong các bộ phim võ hiệp chiếu trên tivi.



Đến cả Tề Tiểu Tô cũng mới phát hiện ra mình có thể bật cao như thế.



Cô cũng sợ mình luôn.



Sau khi tiếp đất vững vàng, cô không kìm được mà ngẩng đầu nhìn độ cao ban nãy mình đã vọt tới, lầm bầm trong miệng: “Cảm giác như bay vậy.”



Lần này cô mới cảm nhận được rõ ràng sự lột xác của bản thân sau lần cường hóa thứ ba.



Quan trọng là cô thấy ban nãy mình không tốn sức một tí nào! Thậm chí có thể bật cao hơn nữa!



Hệ thống Tiểu Nhất giải thích: “Bình thường thôi, bản Hệ thống đã nói rồi, hiệu quả cường hóa sau khi nâng cấp ảo diệu hơn trước nhiều! Còn nhiều thay đổi khác chờ cô khám phá cơ! Bây giờ mau lấy điện thoại của Locker ra xem một chút.”



Tề Tiểu Tô khám xét thân thể Locker, tìm được một máy lọc âm thanh và một máy điện thoại.



Mở điện thoại ra, bên trong không có một dòng số điện thoại nào, đến cả lịch sử cuộc gọi cũng trắng trơn.



“Không sao hết, đợi bản Hệ thống liên kết với chiếc điện thoại này thì thông tin gì cũng có thể tìm ra.” Hệ thống Tiểu Nhất đắc ý: “Bây giờ cô tháo nó ra xem thử, tôi nghi ngờ bên trong được gắn chip phòng ngự tiên tiến, cho nên muốn theo dõi hay phá giải chương trình bên trong khá phiền phức.”



Tề Tiểu Tô vừa tháo máy vừa liên hệ với Vệ Thường Khuynh, báo cáo vị trí bên này, để anh phái người tới xử trí nốt.



“Em tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, anh sẽ lập tức phái người qua đó.”



“Vâng.”




Vệ Thường Khuynh truyền đạt lại tin tức này, Lãnh đạo và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.



Họ không biết Tề Tiểu Tô cụ thể đã làm những gì, nhưng khi từng tốp người được phái đi mang “đinh” về, họ cũng đã biết.



Nhiều thế cơ chứ.



Điều tra ra nhiều thân phận thế chứ.



Họ ở bên này không tra ra vấn đề gì, Tề Tiểu Tô lại bóc trần từng người một.



Nếu như không có cô, họ thật sự không biết tiếp sau đây sẽ xảy ra chuyện gì.



“Vân Diên đã lập được công lớn.”



Tư lệnh nói vậy.



Vệ Thường Khuynh liếc mắt nhìn ông, ném ra một câu chặn họng: “Sau nhiệm vụ lần này, cô ấy chỉ là thương nhân.”



Đừng tưởng rằng anh không biết câu tán dương của Tư lệnh có ý gì, muốn giữ Tề Tiểu Tô lại để bên quân đội trưng dụng chứ gì?



Mơ cũng đừng có mơ tới.



Làm lãnh đạo của Thịnh Tề, trong tay có thuộc hạ, cô không đến mức phải vất vả mệt nhọc khổ sở.



Nhưng thành người của quân đội rồi, cô ấy sẽ phải như hôm nay đây, đối phó với đủ loại hung hiểm.



Anh không đời nào đồng ý.



Tuy rằng để cô ấy tới Liên minh cũng có hung hiểm.



Nhưng đó là vì anh. Anh ích kỷ thế đấy.



Tư lệnh cứng họng, không khỏi quắc mắt nhìn anh một cái, rồi sờ sờ mũi mình.



Thằng nhóc thối tha này!