Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 899 : Liên minh - Bất ngờ ở bệnh viện hoa lễ

Ngày đăng: 04:22 30/04/20


Nếu tính cả nhà, xe, châu báu và những thứ khác thì cô đoán chắc tổng tài sản cũng phải lên đến hai mươi tỷ?



Nhiều tiền như vậy cơ à!



“Tạm thời còn chưa biết cái thẻ thủy tinh này có được đặc quyền hay lợi ích gì ở một số địa phương khác không nên tôi chỉ tính toán đại khái từ danh mục tài sản của nó thôi. Hẳn là ích lợi của nó không chỉ có chừng này.” Hệ thống Tiểu Nhất lại bổ sung thêm.



Tề Tiểu Tô ở thế kỷ 21 cũng được coi là một phú bà rồi mà nghe thế cũng không nhịn được phải hít mạnh vào một hơi.



Chẳng lẽ nó còn có thể lên đến ba mươi tỷ, bốn mươi tỷ, hay năm mươi tỷ?



“Tôi hỏi một chút, giá trị tiền ở nơi này có phải bị lạm phát rất nghiêm trọng không? Mười tỷ không phải là tương đương với một trăm triệu ở thời của tôi chứ?” Tề Tiểu Tô cố gắng kiềm chế trái tim đang đập mạnh của mình.



Hệ thống Tiểu Nhất xì một tiếng, khinh bỉ nói: “Làm gì có chuyện đấy? Mười tỷ Liên minh tệ, tính theo thuật chuyển đổi tài sản thì cũng xấp xỉ với mười tỷ ở thế kỷ 21 đấy, thậm chí giá trị còn cao hơn.”



Thế thì đúng là cô thật sự trở thành một phú bà rồi.



Tề Tiểu Tô nhìn sang Vệ Thường Khuynh: “Anh cứ thế cho em nhiều tiền như vậy, có thấy đau lòng không?”



Trả lời cô là cái hôn cách một lớp khẩu trang của Vệ Thường Khuynh.



Cái hôn này rất nhẹ và rất nhanh.



“Nói đúng ra thì chủ nhân của chiếc thẻ thủy tinh này mới đau lòng chết mất chứ nhỉ?” Tề Tiểu Tô nói.



“Với cái thẻ lưu trữ dị này, rất có thể chủ trước của nó đã chết rồi, có lẽ vì không tìm được người thừa kế hợp pháp nên có khả năng đã đem chiếc thẻ này chuyển về chế độ biến đổi, ai nhặt được thì là của người đó.” Vệ Thường Khuynh giải thích.



Cho nên có thể nói, chủ thực sự của chiếc thẻ này cũng là người khá tùy hứng?



“Đương nhiên, cũng có thể người chuyển nó sang chế độ dị cũng đã cướp được nó từ trong tay chủ nhân đời trước.” Vệ Thường Khuynh lại giải thích. “Rất có thể tấm thẻ này đã qua tay khá nhiều chủ rồi, những tài sản trong này có khả năng được tích lũy qua nhiều đời chủ mà không phải chỉ của người chủ ban đầu.”



Tề Tiểu Tô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.




Sau khi vào phòng, bác sĩ đóng cửa lại, nhấn vào khóa cách âm, lúc này mới xoay người lại nhìn Tề Tiểu Tô và Vệ Thường Khuynh, tâm trạng của anh ta vẫn hơi kích động, anh ta hỏi: “Tề Tiểu Tô, Tề tổng? Vệ Thường Khuynh, Vệ thiếu? Đúng không?”



Ánh mắt Vệ Thường Khuynh hơi dao động, anh trầm giọng hỏi: “Anh là ai?”



“Đừng lo, đừng căng thẳng, tôi họ Chúc, tên là Chúc Niệm Tề!”



Phụt.



Hệ thống Tiểu Nhất là người phun đầu tiên.



“Chúc Niệm Tề? Tên kiểu gì nghe quái quá vậy?”



Sắc mặt Vệ Thường Khuynh hơi vặn vẹo.



Không thể trách bọn họ được, thật sự là cái tên này làm họ không thể không nhớ tới gã họ Chúc kia!



Có điều, khoảng cách thời không cách xa như thế, là Chúc Tường Đông sao?



Làm gì có khả năng ấy!



Đối với Tề Tiểu Tô mà nói thì điều này không biết là một kinh ngạc, hay là kinh hãi đây.



“Chúc Niệm Tề, ha ha, đúng là con cháu của Chúc Tường Đông rồi!” Hệ thống vừa tra ra được tin tức nên không nín được phải cười phá lên. “Ôi trời ạ, cười chết mất thôi, đúng là tài mà! Chúc Niệm Tề!”



Chúc Niệm Tề là cháu đời thứ sáu của Chúc Tường Đông.



Mà Chúc gia có gia huấn, còn công khai nữa, chỉ cần tra cứu trong kho thông tin là có thể ra được, cháu đời thứ sáu nhất định phải lấy tên là Niệm Tề!



Chúc Tường Đông đã tính toán kĩ đến vậy sao?