Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 905 : Liên minh - Gạt bỏ bên ngoài

Ngày đăng: 04:22 30/04/20


Hai người đàn ông này có tuổi tác tầm tầm nhau, vóc dáng cũng tương đương, kiểu tóc cũng giống nhau, cả hai đều đeo kính râm, thoạt hình cứ như hai anh xem sinh đôi vậy.



Nhưng sau khi bước đến gần hơn, Tề Tiểu Tô đã phát hiện ra sự khác biệt giữa họ, khác biệt rõ nhất chính là màu da, người bên trái thì trắng hơn một chút.



Hơn nữa hình dáng khuôn mặt của hai người cũng không giống, một người mặt tròn, một người mặt vuông.



Lúc Quân Lương và Xa Vũ nhìn thấy họ xuất hiện liền lập tức đứng nghiêm người, cả hai cùng tháo kính, kích động nhìn về hướng này.



Hệ thống Tiểu Nhất giới thiệu hai người họ cho Tề Tiểu Tô.



Người mặt tròn là Quân Lương, người mặt vuông là Xa Vũ, hai người cùng tuổi, đều mới hai mươi hai.



Nhưng họ nhập ngũ từ rất sớm, đều nhập ngũ vào năm mười lăm tuổi, thế nên cũng đã có bảy năm trong quân đội.



Muốn vào các đội phi cơ chiến đấu của Liên minh vốn không dễ, vì đó có thể xem là đặc quyền riêng của con cháu nhà giàu hoặc con cháu gia đình quân sự chính trị, ở đây cũng coi trọng các mối quan hệ và tài nguyên, giống như có một người có tiền nào đó trực tiếp quyên tặng một tàu chiến, thế là con trai của người đó sẽ được sắp xếp vào chiến đội.



Đương nhiên, đội phi cơ chiến đấu vẫn có những cuộc tuyển chọn nhất định, đầu tiên bạn chắc chắn phải là quân nhân đã nhập ngũ, mà quân nhân thì phải huấn luyện trong thời gian dài, thế nên vóc dáng cũng được cộng thêm các nguyên tố và điều kiện khác, đội viên của đội phi cơ chiến đấu cơ bản đều là cao - phú - soái.



Ở Liên minh, đội viên đội phi cơ chiến đấu cũng có thể sánh ngang với ngôi sao, đều rất được yêu thích.



Hơn nữa, họ cũng là đối tượng kết hôn mà rất nhiều cô gái mong ước.



Binh sĩ không có bối cảnh không có kinh tế hỗ trợ muốn vào đội phi cơ chiến đấu sẽ rất khó. Vì không chỉ cần có năng lực điều khiển máy móc mạnh hơn người khác mà năng lực tổng hợp cũng phải vô cùng dũng mãnh mới được. Ngoài ra quan trọng nhất là gặp may.



Vì trong quân đội không thiếu người tài, những người muốn chen vào đội phi cơ chiến đấu càng không phải con số ít, có thể có một phi cơ của riêng mình, trở thành một thành viên của đội phi cơ chiến đấu, là giấc mơ của rất nhiều binh sĩ.



Thế nên, chỉ dựa vào năng lực thì vẫn chưa đủ.



Quân Lương và Xa Vũ chính là hai trong số các binh sĩ vẫn luôn được gọi là người may mắn.



Vì họ đều xuất thân từ gia đình bình thường, sau khi nhập ngũ những người biểu hiện tốt hơn họ vẫn có, nhưng họ đã gặp được Vệ Thường Khuynh.



Là Vệ Thường Khuynh đã đưa họ vào đội phi cơ chiến đấu.



Trở thành đội viên của đội phi cơ chiến đấu ngầu nhường nào tạm thời không nói, có lẽ điều thực tế nhất chính là trợ cấp và vinh quang mà một đội viên đội phi cơ chiến đấu mang lại.
“Vậy mợ Mạt Na thì sao?”



Mợ Mạt Na.



Tề Tiểu Tô lại khẽ nhíu mày: “Thật ngại quá, không quen.”



“Thiếu soái, anh còn chưa biết, sau khi anh mất tích, cô Mạt Na thật đã vì anh, vì bà Vệ, còn có, vì chiến đội Diệm Ưng đã làm rất nhiều chuyện! Có thể nói, nếu không có cô ấy, bây giờ bà chủ có thể đã...”



“Không có cô ấy, bây giờ chiến đội Diệm Ưng chắc cũng đã tan ra, hay nói cách khác, đã bị người khác tiếp nhận rồi.”



“Đúng vậy, Thiếu soái, chuyện này lát nữa chúng tôi sẽ kể lại tỉ mỉ cho anh”



“Bây giờ…” Ánh mắt của Xa Vũ rơi trên người Tề Tiểu Tô, đánh giá cô, nói: “Cô Tề đây chúng tôi vẫn chưa biết nội tình thế nào...”



“Vậy các cậu cút đi hết cho ông.”



Vệ Thường Khuynh sải bước đi ra, kéo giãn khoảng cách với họ, dùng sức kéo lấy eo của Tề Tiểu Tô, ôm chặt vào lòng, trừng mắt nhìn họ.



“Vợ của tôi, không lẽ còn cần các cậu đến làm rõ nội tình sao?”



Lửa giận tích lũy trong người Tề Tiểu Tô, vì những hành động này của anh cũng bình phục được một chút. Cô bĩu môi, không nói gì, giao lại cho anh xử lý.



Quân Lương và Xa Vũ khiếp sợ đứng ngây ra.



Họ chưa từng thấy Vệ Thường Khuynh vì một cô gái mà tức giận như vậy.



Hơn nữa, còn tức giận mắng họ như vậy.



Bên nào trọng bên nào khinh, anh đứng về phía nào, vừa nhìn đã biết.



Hai người đều ngây ra mãi một lúc.



“Thiếu soái, chỉ là bọn tôi cảm thấy, chuyện tiếp đến bàn với anh có lẽ là cơ mật, muốn mời cô Tề tạm thời ở bên ngoài đợi một chút.” Quân Lương có chút lúng túng giải thích.