Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 944 : Liên minh - Không ngừng kiện cáo
Ngày đăng: 04:23 30/04/20
Mạt Na gần đây đang bận rộn chuyện gì, rất nhiều ngươi không biết. Cho nên khi Phương Viện Viện nói câu này, người khác không cảm thấy có gì sai cả.
Nhưng bản thân Mạt Na nghe được lại thấy chói tai.
Gần đây cô ta đang phải chạy đôn chạy đáo vì chuyện của Vệ Thường Khuynh.
Cô ta phải xin lại thân phận công dân Liên minh hợp pháp cho Vệ Thường Khuynh, còn phải thêm tên mình vào hồ sơ cá nhân của anh, tất nhiên là với thân phận vợ của Vệ Thường Khuynh.
Chỉ có như vậy, cô ta mới có được thân phận và tư cách hợp pháp để thương lượng cùng Thủ trưởng ban chấp hành, có được thứ giúp cô mang thai con của Vệ Thường Khuynh.
Những chuyện này, người khác không biết, nhưng Thủ trưởng ban chấp hành biết.
Thủ trưởng ban chấp hành biết, Phương Viện Viện có biết cũng không phải chuyện gì lạ.
Nhưng khi Phương Viện Viện nói câu này, vẻ mặt của cô ta rất tự nhiên, cười rất dịu dàng, còn khoác tay Tướng quân Mạt, cô ta nhất thời không nhìn ra được, Phương Viện Viện nói câu này rốt cuộc là có ý gì.
Là thật lòng quan tâm cô ta, hay là trào phúng.
“Đừng nói như vậy, em đến thủ đô của Liên minh lần đầu phải không? Chị vẫn có thể dành thời gian đưa em đi đây đi đó, có thể giới thiệu bạn bè cho em làm quen.” Cô ta nói vậy.
Hai mắt Phương Viện Viện sáng ngời, lập tức hưng phấn đáp lời: “Thật ạ? Tốt quá, em thực sự muốn làm quen với vài người, chị Mạt Na bằng lòng giới thiệu giúp em thì còn gì bằng, bởi vì em cảm thấy nếu chị Mạt Na giới thiệu là phù hợp nhất.”
Nghe câu này, trong lòng Mạt Na có cảm giác không ổn lắm, cô ta không có ý định tiếp lời, chỉ muốn đẩy chủ đề này đi theo hướng khác.
Nhưng đúng lúc này, con trai của Tướng quân Mali - Darth đi tới, nghe Phương Viện Viện nói vậy liền hỏi ngay: “Cô Viện Viện muốn làm quen với ai thế? Tại sao cô Mạt Na lại là người giới thiệu phù hợp nhất?”
“Thì là người của chiến đội Diệm Ưng đó.” Phương Viện Viện nghiêng đầu đáp lời, trông rất ngây thơ.
Lời này vừa thốt ra khỏi miệng cô, Thủ trưởng ban chấp hành vừa theo họ ra ngoài cũng phải biến sắc.
Con bé này!
Đã bảo nó đừng quậy phá, vẫn không khống chế được là sao?
Những người khác cũng đồng thời im lặng.
Thông qua chuyện này, Thế Trạch đột nhiên cảm thấy, chỉ dựa vào ông cậu làm Tướng quân của mình là không đủ.
Anh ta muốn cấu kết với Tề Vân Diên và người đã đón cô đi.
“Vâng.”
Thế Trạch vừa dặn dò thuộc hạ xong, điện thoại của anh ta đã kêu lên.
“A Trạch, hôm nay có qua ăn cơm không? Cà chua mà em trồng thu hoạch được rồi, hôm nay nấu cho anh mấy món ăn gia đình nhé.”
Là điện thoại của vợ chưa cưới anh ta gọi tới.
Thế Trạch nghe vậy, nhất thời cảm thấy nước miếng của mình sắp chảy ròng ròng.
Bên này, Thế Trạch nhẹ nhàng nói chuyện cùng vợ chưa cưới, bên kia, Tề Tiểu Tô vẫn chưa biết đã có bao nhiêu người huy động hết tiềm lực và quan hệ để tìm kiếm cô, cô đang được Vệ Thường Khuynh nắm tay nhau ra khỏi xe bay.
Chỗ mà họ hạ cánh là bên ngoài khu vực, cách tuyến phong tỏa chừng vài trăm mét.
Hệ thống Tiểu Nhất đã tra được, bên trong căn nhà thuộc sở hữu của thẻ thủy tinh có hai chiếc siêu xe và một chiếc máy bay tư nhân, nhưng hiện tại họ không thể lấy được, chỉ có thể đi bộ vào.
Cô quẹt thẻ thủy tinh là có thể tiến vào khu vực cao cấp có tên Thiên Vực này.
Chỉ có điều, người sống ở Thiên Vực căn bản chưa từng thấy ai đi bộ vào.
“Tần Tốc lái chiếc xe này quay lại trả cho người ta, sau đó tôi sẽ bảo Quân Lương đi đón cậu.” Vệ Thường Khuynh nói.
“Nhưng mà tôi bị cấm tiếp xúc với bất cứ hệ thống mạng...” Tần Tốc hơi chần chừ, anh ta biết rằng trước đó Thiếu soái có ở đây, chắc đã dùng thủ đoạn gì đó để ém nhẹm thông tin, nhưng nếu bây giờ anh ta chỉ đi một mình, còn lái thêm cả xe bay nữa, chắc chắn chưa đầy năm phút đã bị phát hiện.
Vệ Thường Khuynh liếc nhìn anh ta: “Xoắn cái gì? Bảo đi thì cứ đi đi.”
Lệnh cấm?
Có biết lệnh cấm và cả hệ thống lục soát này ban đầu là do anh tham gia thiết kế không?