Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 959 : Liên minh - Rốt cuộc muốn làm gì

Ngày đăng: 04:23 30/04/20


Nói nghiêm trọng như vậy, đám Quân Lương làm sao dám từ chối?



“Đi thì đi thôi, nhưng mà, chúng tôi sợ đến lúc đó bà ấy lại lấy lí do này ra yêu cầu chúng tôi gọi Mạt Na là mợ Vệ, đến lúc đó chúng tôi phải làm sao?”



Bây giờ họ đã nhận Tề Tiểu Tô là mợ Vệ rồi.



Nhưng bên kia là mẹ của Vệ Thiếu soái đó, họ không dám trái ý bà đâu.



“Hơn nữa chúng tôi cứ thấy giọng điệu của bà ấy khi nói đến cháu gái của Thủ trưởng ban chấp hành rất không thoải mái.” Xa Vũ bổ sung thêm.



Tề Tiểu Tô sững người: “Cháu ngoại của Thủ trưởng ban chấp hành?”



Chính là cô gái mà Thế Trạch hiểu nhầm mà.



Ban đầu Thế Trạch hiểu nhầm rằng cô là cháu gái của Thủ trưởng ban chấp hành, cho nên mới đứng về phía cô, giúp đỡ cô. Nói ra thì, tuy rằng chưa gặp mặt, cũng chưa từng giao lưu, nhưng cô và vị thiên kim tiểu thư đó đã có chút dính dáng đến nhau rồi.



Nhưng mà, không phải vị tiểu thư đó chưa từng đến đế đô sao? Cũng chưa từng lộ mặt, đến Thế Trạch cũng không biết cô ấy trông thế nào, lẽ nào bà Vệ quen cô ấy?



“Đúng vậy, vị tiểu thư ấy tên là Phương Viện Viện, chiều qua đã lộ diện dưới sự dìu dắt của Thủ trưởng ban chấp hành, tổ chức một bữa tiệc nhỏ, Tướng quân Mạt, Tướng quân Mali với cô Mạt Na đều tham gia. Có lẽ hôm qua ở buổi tiệc trò chuyện với cô Mạt Na rất vui nên hôm nay cũng mời cô ấy tới tiệc sinh nhật của cô Mạt Na. Chỉ là, khi bà chủ nhắc tới cô ấy, cứ có cảm giác như đang nghiến răng nghiến lợi.” Quân Lương nghi hoặc: “Thật đó, tôi thực sự nghe ra được cảm giác đó.”



“Sau đó thì sao?”



“Bà chủ yêu cầu chúng tôi, trước mặt cô Phương, nhất định phải gọi cô Mạt Na là mợ Vệ, hơn nữa...” Quân Lương nói đến đây, không khỏi đưa mắt nhìn Tề Tiểu Tô, không biết phải nói tiếp thế nào.



Hóa ra trước đó trong điện thoại họ không nói hết với Vệ Thường Khuynh.



Câu tiếp theo sau đây mới là trọng điểm nhỉ.



Ánh mắt Tề Tiểu Tô lóe lên: “Nói.”



Cứ ấp a ấp úng như thế là sao.



Quân Lương gom hết can đảm: “Bà chủ bảo chúng tôi khi nói chuyện với cô Phương nhớ để lộ vài chi tiết, thứ nhất là đội trưởng và cô Mạt Na đã có quan hệ thân thiết từ lâu, trước khi đội trưởng gặp chuyện không may đã tiết lộ với chúng tôi, anh ấy muốn cầu hôn cô Mạt Na ở bữa tiệc sinh nhật cô ta. Thứ hai, đội trưởng từng tặng cô Mạt Na rất nhiều quà, mỗi món quà đều do anh ấy dày công lựa chọn. Thứ ba, đội trưởng từng nói thích trẻ con, muốn cô Mạt Na sau khi kết hôn có thể suy xét đến chuyện sinh con...”



Anh ta nói hết một lèo.




Ngoài việc không dám đối đầu với mẹ của đội trưởng, họ còn sợ Mạt Na dùng thế lực chèn ép họ.



Tuy rằng đội trưởng đã về rồi, nhưng vẫn chưa thể xuất hiện, bề ngoài họ vẫn là đám lính lác bị cấm bay, bị theo dõi “bơ vơ không nơi nương tựa”, có thể làm gì được?



Tề Tiểu Tô nắn khớp ngón tay, cùng cục cùng cục.



Ba người kia nghe mà run rẩy.



Cô ấy muốn đánh bà Vệ sao?



Con dâu đánh mẹ chồng, không tốt lắm thì phải?



“Mợ Vệ...” Bình tĩnh, bình tĩnh đi mà!



Tề Tiểu Tô trừng mắt nhìn qua: “Tôi và A Khuynh đi cùng các cậu.”



“Hả?” Ba người kia tròn mắt.



Đi cùng?



Không sợ đội trưởng bị lộ sao?



Hơn nữa, vợ thật và vợ giả hợp lại, tình hình cũng quá... không thể tưởng tượng nổi!



Vệ Thường Khuynh và Mạt Ca Lạc bàn bạc rất lâu.



Tề Tiểu Tô nói chuyện với đám Tần Tốc xong, quyết đoán về phòng ngủ bù. Phải có tinh thần, đến nhà họ Vệ phải đấu một trận.



Lúc cô tỉnh lại, phố đã lên đèn.



Tề Tiểu Tô bật dậy.



Sao mới ngủ một lúc đã như chết giấc đi vậy?