Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 984 : Liên minh - Một nắm đấm giải quyết

Ngày đăng: 04:23 30/04/20


Nếu là trước đây, có lẽ ông thật sự sẽ không sợ.



Vì con gái của ông đã không còn hận ông nữa, đã nhận lại ông.



Nhưng bây giờ chính là lúc Liên minh loạn trong giặc ngoài, nếu ông đi rồi, không biết Liên minh sẽ rơi vào cục diện thế nào, sẽ trở nên hỗn loạn như thế nào nữa, bọn đối địch cứ nhìn chằm chằm vào cái vị trí này của ông, sẽ đứng trên góc độ của quốc gia ư?



Nếu họ chỉ một mực bắt đầu tranh giành, Liên minh nhất định sẽ vô cùng nguy cấp.



Lúc này ông thật sự không thể để Liên minh rơi vào bước đường như vậy.



Từ cơ thể cứng đờ của ông, Phương Viện Viện liền hiểu ra sự lựa chọn của ông.



Cô ta bỗng cảm thấy có chút chua xót.



“Bố, không lẽ con vẫn chưa thể công khai thân phận? Vẫn chỉ có thể gọi bố là cậu sao?”



Câu này của cô ta khiến sự áy náy trong lòng Thủ trưởng ban chấp hành lại dâng lên mãnh liệt.



Ông đang định nói chuyện, Vệ Thường Khuynh đã lên tiếng trước ông: “Không sai, ít nhất hiện tại không thể công khai.”



“Tại sao chứ?” Phương Viện Viện không ngờ người lên tiếng nói không được lại là Vệ Thường Khuynh, bỗng sững sờ.



Vệ Thường Khuynh liếc nhìn cô ta, nhàn nhạt nói: “Bây giờ công khai, Thủ trưởng ban chấp hành có thể sẽ mất đi chức vụ này. Nói như thế, cô vẫn kiên quyết muốn công khai sao?”



Biểu cảm của Phương Viện Viện có chút suy sụp.



Sao?



Bây giờ công khai quan hệ của họ, bố cô ta sẽ mất đi thân phận Thủ trưởng ban chấp hành tối cao sao? Nếu như vậy cô ta nhận lại ông còn ý nghĩa gì chứ?



Đến lúc đó cô ta cũng không thể trở thành tiểu thư đứng đầu Liên minh này nữa rồi!



Nghĩ đến điểm này, Phương Viện Viện liền cảm thấy rất khó chịu.



“Đương nhiên công việc của bố quan trọng hơn, con không để tâm tới danh hiệu này, dù sao con biết con có bố là được.” Cô ta nở một nụ cười cũng xem như khá là tươi tắn: “Sau này tìm cơ hội khác vậy.”



“Viện Viện...” Thủ trưởng ban chấp hành vuốt ve gương mặt cô ta, lại một lần nữa cảm thấy cô ta rất hiểu chuyện.



Sau đó ông nhìn sang bà Vệ, trầm mặt: “Cẩm Địch, rốt cuộc bà muốn làm gì?”
Có người dám làm chuyện này với người đàn ông của cô, không lẽ cô còn phải nhịn sao?



Cô không nói tiếng nào, trực tiếp tung nắm đấm.



“Bốp!”



Vang lên một tiếng, một bạt tai giáng xuống gương mặt bà Vệ, bà ta chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, sau đó lập tức ngã xuống.



Thủ trưởng ban chấp hành đứng ngay bên cạnh bà ta, nhưng lại như không kịp, vốn không đỡ bà ta.



Nhưng, ông và Phương Viện Viện đều kinh ngạc nhìn cô, hoàn toàn không ngờ cô lại thật sự ra tay với bà Vệ, hơn nữa một bạt tai đã đánh ngất bà ta.



“Tề Vân Diên, cô...”



Phương Viện Viện cũng kinh hoàng rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.



Họ nhất thời đều không có cách nào phản ứng kịp.



Ngược lại bản thân Tề Tiểu Tô đã quay đầu nhìn sang Vệ Thường Khuynh, có chút áy náy nói: “A Khuynh, xin lỗi, em thật sự không kiềm chế được.”



Bất luận thế nào, trong mắt người ngoài, bà Vệ trước sau vẫn là mẹ của Vệ Thường Khuynh, là phụ nữ, là người đã vất vả nuôi anh lớn khôn.



Cô ra tay đánh bà Vệ, có lẽ Vệ Thường Khuynh sẽ cảm thấy rất đau buồn.



Vệ Thường Khuynh bước đến giơ tay kéo cô vào lòng.



Sao anh có thể không hiểu tâm ý của cô chứ.



Thật ra anh cũng đã rất tức giận, nếu không lập tức tìm cách nào đó phát tiết ra, có lẽ bản thân sẽ tức chết. Nhưng, với thân phận của anh, đúng là không thể ra tay với bà Vệ.



Nhưng Tề Tiểu Tô thì có thể.



Cô còn chưa bước vào cửa Vệ gia. Cho dù đã là người của Vệ gia, mẹ chồng nàng dâu gây cãi thậm chí ra tay đánh nhau cũng không phải không có.



Nếu như có người đội cho họ cái tội danh bất hiếu, thì để cô gánh vác, dù gì cô cũng không để tâm!



Không ai có quyền ức hiếp người đàn ông của cô!