Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 996 : Liên minh - Người đứng sau chống lưng

Ngày đăng: 04:23 30/04/20


Lệnh truy sát đặc cấp!



Mọi người lại một lần nữa hít sâu một hơi.



Lệnh truy sát đặc cấp là lệnh truy sát cao nhất của hai ngành quân sự và chính trị ở Liên minh.



Người nhận được mệnh lệnh này, phía quân đội sẽ phái người hành động, bất chấp mọi giá, phải trực tiếp bắn chết nhân vật mục tiêu.



Đã rất lâu Liên minh không còn hạ mệnh lệnh này nữa.



Dù sao, bất chấp mọi giá, câu này nói thì đơn giản, nhưng khi làm có thể sẽ ảnh hưởng tương đối lớn. Ví dụ nếu đối phương uy hiếp con tin, vậy thì, giải cứu con tin cũng là thứ yếu, điều quan trọng nhất phải chấp hành vẫn là bắn chết đối phương! Ví dụ cho dù trên người đối phương có mang vũ khí có thể uy hiếp hàng trăm người dân của một khu vực, những người dân này cũng vẫn là thứ yếu, vẫn phải lấy việc bắn chết đối phương làm mệnh lệnh hàng đầu phải chấp hành!



Đây chính là ý nghĩa của câu bất chấp mọi giá.



Và thông thường kẻ bị truy bắt bằng lệnh truy sát đặc cấp này đều là tội phạm có tính nguy hại cực cao đối với xã hội, với phía quân đội, với quốc gia và có chỗ dựa vô cùng lớn mạnh.



Tuy nói Tề Vân Diên dẫn người đi cướp phi cơ, nhưng trên thực tế đại khái họ đều hiểu rõ, những người đi cùng cô là đội viên của chiến đội Diệm Ưng.



Cũng có thể nói là người của mình.



Tề Vân Diên đã nói, họ sẽ đi đối phó với Brien.



Chuyện này có thể nói là nòng súng nhất trí đối ngoại.



Thế nên tuy họ đều vô cùng tức giận với việc cô đưa người đi cướp phi cơ, nhưng trên thực tế vốn không thật sự xem cô là kiểu tội phạm vô cùng hung ác đó.



Bây giờ Bành Khố Các vừa đến liền lên tiếng đòi hạ lệnh truy sát đặc cấp với cô, thật sự khiến họ đều chấn động.



Đồng thời, trong lòng cũng thầm đứng về phía Tề Vân Diên.
Nhưng sau đó cô ta cũng chẳng thể liên lạc với bà Vệ được nữa.



Không liên lạc được với bà Vệ đã khiến tâm trạng của cô ta rất bực bội, yêu cầu mà Brien đưa ra càng khiến cô ta tức giận, bây giờ Bành Khố Các còn đạp thêm một chân, Mạt Na chỉ cảm thấy lửa giận đang cuồn cuộn dâng lên.



Nếu không phải nhìn thấy ánh mắt của bố cô ta, cô ta đã muốn đập bàn rồi.



Mạt Na nói xong thầm hít sâu một hơi, muốn đè ngọn lửa giận và sự bực tức trong lòng xuống.



Nhưng Bành Khố Các vốn không muốn buông tha cô ta.



Hắn cười lạnh một tiếng, lại nói tiếp: “Cô nghe không hiểu, vậy tôi sẽ nói rõ ràng hơn một chút. Cô và bà Vệ không phải đã thân như mẹ con rồi sao? Bà ta cũng đã xem cô như con dâu của mình, lúc này bọn người Quân Lương chắc đều phải nghe lời cô mới đúng, nhưng nghe nói tối qua họ cùng Tề Vân Diên gần như đã trở mặt với cô. Không lẽ cô chưa từng nghĩ, rốt cuộc là ai đang ở phía sau chống lưng cho họ sao?”



Hắn ta dừng lại một chút, lại nói tiếp: “Người chống lưng cho họ, dù sao cũng phải thắng được sự trung thành của họ đối với Vệ Thường Khuynh, hoặc có thể đưa ra cho họ một vài điều kiện vô cùng hấp dẫn, điều kiện này hấp dẫn đến mức họ có thể vứt Vệ Thường Khuynh sang một bên. Cô cảm thấy, lúc này, ở Liên minh, ai có thể đưa cho họ điều kiện như vậy?”



Nói đến đây, ánh mắt của hắn như có như không liếc sang Thủ trưởng ban chấp hành.



Ánh mắt của Mạt Na và mọi người cũng không kìm được bị hắn dẫn dắt, đều nhìn sang Thủ trưởng ban chấp hành.



Mọi người có mặt ở đó nhất thời đều trầm mặc.



Bọn họ suy ngẫm kỹ lại những điều Bành Khố Các nói, đây là có ý gì chứ?



Ý của hắn ta là, Thủ trưởng ban chấp hành đã cho bọn người của chiến đội Diệm Ưng lợi ích gì đó, để họ đều nghe theo Tề Vân Diên?



Hay nói cách khác, người đứng sau chống lưng cho Tề Vân Diên chính là Thủ trưởng ban chấp hành?



Nhưng làm vậy sẽ có lợi ích gì cho ông chứ?