Kế Hoạch Tinh Cầu
Chương 1 : Kế hoạch thông gia tinh cầu
Ngày đăng: 20:07 19/04/20
“Lục Lục tiểu thư, cơ hội dâng hiến cho Tổ quốc đã đến! Ngươi đang mang theo sự chờ mong suốt năm trăm năm của tinh cầu Ultra, ngươi gánh vác hy vọng của toàn bộ dân chúng tinh cầu Ultra, ngươi mở ra một chương mới trong lịch sử tinh cầu Ultra! Thỉnh nói cho ta biết, Lục Lục tiểu thư, ngươi có cảm nhận được sứ mệnh nặng nề trên vai, nguyện ý vì tinh cầu Ultra kính dâng hết thảy?”
“Tướng quân tiên sinh, ta nghĩ trước tiên nên nhắc lại cùng ngươi về phần thưởng kèm theo sứ mệnh. Ta sẽ đem ba tòa nhà ‘Tùy tùy tiện tiện’ đầu tiên hoàn thành trong thế kỷ này làm tài sản vĩnh cửu, khi con của ta kế thừa nó cũng không cần trả bất cứ thuế di sản gì, đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng Lục Lục tiểu thư, ngươi rất nhanh sẽ trở thành hoàng tử phi của tinh cầu Kanmuan, con ngươi cũng tương đương hoàng tôn của tinh cầu Kanmuan. Ta nghĩ mấy căn nhà này ngươi sẽ không dùng đến, sau này ngươi đi xa nếu đồng ý, ta muốn dùng nó làm phòng mẫu ‘Tùy tiện xây xây’ cùng phòng trưng bày kỷ niệm của Vương phi.”
“Cần cân nhắc đến việc hành động thất bại…”
“Không!” Tướng quân thét chói tai ngắt lời nàng, “Cái kế hoạch này hao phí thời gian năm trăm năm của tinh cầu Ultra, vận dụng gần năm nghìn vạn nhân lực, dùng gần năm mươi triệu tinh tệ Ultra, nó tuyệt đối, không thể, thất bại!”
“Được rồi.” Lục Lục tiểu thư hoàn toàn không có dục vọng phản bác.
“Hiện tại chúng ta lặp lại một chút trình tự kế hoạch đi.” Tướng quân hắng giọng một cái, “Để ta lặp lại một lần, đây là kế hoạch tinh cầu Ultra chúng ta dùng năm trăm năm, tốn năm mươi triệu, phát động năm nghìn vạn người nghiên cứu định ra, cho nên trình tự của nó vô cùng phức tạp, ngươi phải nhớ kỹ từng khâu một, bất luận làm sai khâu nào cũng đều có thể khiến kế hoạch thất bại.”
“Ta tận lực.”
“Tốt lắm. Ta tán thưởng thái độ không tiếc hết thảy đại giới của ngươi.” Tướng quân nói, “Kế hoạch tổng cộng chia làm ba bước —— đổ bộ tinh cầu Kanmuan, gặp được Mark hoàng tử điện hạ, để hắn cầu hôn ngươi. Nhớ kỹ chưa?”
Lục Lục tiểu thư nhíu mày nghĩ nghĩ, “Xin lặp lại một lần nữa.”
“Được.”
...
Sau khi lặp lại ba mươi bảy lần, Lục Lục tiểu thư rốt cục nhớ kỹ cái kế hoạch khổng lồ mà phức tạp này.
Tướng quân nói: “Ngươi có biết chỗ khó của kế hoạch ở đâu không?”
Lục Lục tiểu thư nói: “Để hắn cầu hôn ta.”
“Không, điểm này cũng không khó.” Hắn nhìn Lục Lục tiểu thư ngay cả trang phục bà bầu cũng không thể chịu nổi thân hình cơ bắp, tràn đầy tin tưởng mà nói, “Nếu hoàng tử không tấn công ngươi, ngươi liền tấn công hoàng tử, xem, đơn giản cỡ nào. Khó là ở chỗ đổ bộ. Nhưng, cửa ải khó khăn này dưới sự cố gắng của U Lam thượng úy đã được giải quyết. Hắn mất mười ba năm rốt cục trong số một ngàn vạn (10 triệu) thiếu niên trổ hết tài năng, trở thành người duy nhất học được cách điều khiển “Quá chậm”. Ngày mai, hắn sẽ mang theo ngươi bay vào vũ trụ, trợ giúp ngươi hoàn thành sứ mệnh.”
“Mấy giờ?”
“Mười giờ sáng.”
“Không, ta không dậy được. Hai giờ chiều đi.”
“Hay là ba giờ đi, ngươi có thể dùng một giờ ăn một bữa trưa phong phú của tinh cầu Ultra.”
“Đề nghị không tồi.”
“Như vậy, ngủ ngon, Vương phi điện hạ tương lai.”
Đèn pha phi thuyền sáng lên.
Tướng quân khẩn trương nói: “Xảy ra chuyện gì?”
U Lam nói: “Báo cáo tướng quân, phi thuyền tự động tiến vào trình tự khởi động.”
Tướng quân nói: “Có ý gì?”
“Chính là ba phút đồng hồ nữa, phi thuyền sẽ bay lên.”
“Ai quy định?”
U Lam nói: “Có thể là ông nội của ông nội của ông nội...”
“Câm miệng! Đem trình tự chết tiệt kia dừng lại!” Tướng quân lại bắt đầu gầm gừ.
U Lam nói: “Nếu ngài cho ta thời gian ba năm, ta nghĩ ta sẽ nghiên cứu ra.”
“...” Tướng quân trừng Lục Lục tiểu thư chết sống vào không được, ngơ ngác nói, “Nếu dừng không được sẽ như thế nào?”
U Lam nói: “Hai loại khả năng. Một loại là khi phi thuyền lên không, Lục Lục tiểu thư sẽ từ không trung rơi xuống. Một loại là khi phi thuyền lên không, lục lục tiểu thư vừa vặn mắc lại, sẽ không rơi xuống.”
“Kết quả có gì khác nhau?”
“Một loại là ngã chết, một loại là chết cháy.”
“A!” Lục Lục tiểu thư thét chói tai, sau đó dụng lực đẩy bộ trưởng, nhanh như bay nhảy ra, cửa khoang thuyền tự động đóng lại.
Tướng quân: “...”
Bộ trưởng hỏi: “Tướng quân, làm sao bây giờ?”
Tướng quân dùng sức cào tóc, quát: “Ta làm sao biết?!” Tổn thất nặng nề do chứng sợ độ cao tạm thời bị quên đi.
Hắn dùng lực đập cửa khoang thuyền, “U Lam thượng úy! Ta lệnh cho ngươi lượn không trung một vòng lập tức quay lại! Nghe thấy không? U...”
“Cẩn thận!” Bộ trưởng đẩy ngã hắn.
“Quá chậm” ù ù chốc lát đã lên không, rất nhanh liền không thấy nữa.
Tướng quân ngửa mặt nằm trên tấm thép bệ phóng, nhìn trời xanh mây trắng, thì thào bổ sung, “Lam thượng úy.”