Kẻ Mắc Chứng Bệnh Ưa Sạch Sẽ
Chương 11 :
Ngày đăng: 17:53 19/04/20
Giáo sư và học sinh
Đại học y thành phố S rất lớn, Tống Sanh hào hứng đi qua cửa chính, loay hoay hơn hai mươi phút vẫn chưa tìm được đường, đầu óc bị mấy cái bảng hướng dẫn làm cho choáng váng. Cuối cùng cô chỉ đành chặn một sinh viên để dò hỏi.
Vừa nghe Tống Sanh hỏi tới giáo sư Khuất, mấy nam sinh liền tỏ thái độ. Đây không phải lần đầu bọn họ gặp nữ sinh hỏi đường như thế. Nhìn em gái xinh đẹp này lại đi hỏi giáo sư Khuất, mấy nam sinh tiếc nuối thở dài nhưng vẫn nhiệt tình chỉ đường, trong đó còn có một người ngượng ngùng xin QQ của cô.
Theo hướng dẫn tìm tới giảng đường lớn nhất, Tống Sanh thật sự bị sốc trước tình hình lầu ba. Đừng nói là tìm được chỗ ngồi, ngay cả cửa còn không chen vào được. Hiện tại đang đứng bên ngoài, cô không thể nhìn thấy bên trong. Nhiệt tình trong lòng đột nhiên dâng cao, khó có dịp được nghe giáo sư Khuất giảng bài, cô thật muốn xem bộ dáng anh ấy khi nói chuyện với sinh viên là như thế nào.
Tống Sanh nhảy nhót sau đám người nhưng chỉ có thể nhìn thấy mấy cái đầu màu đen. Đang lúc ra bồn hoa gần đó ngồi suy nghĩ, chuẩn bị từ bỏ ý định, chuông điện thoại của cô vang lên.
Màn hình thông báo một dãy số lạ, giọng nói ở đầu bên kia Tống Sanh cũng chưa từng nghe qua.
"Tống Sanh đúng không?"
"Đúng vậy, chị là..."
"Tôi là Từ Hoan Hoan, sinh viên đại học y, chị Phương Tĩnh vừa gọi điện kêu tôi dẫn cô vào trong nghe giáo sư Khuất giảng bài, hiện tại cô đang ở đâu?"
Nghe tới đây, hai mắt Tống Sanh sáng rực, lập tức nhảy dựng lên: "Tôi ở ngay cửa." Chị Phương Tĩnh đúng là người tốt, giờ khắc này cô quyết định sẽ hi sinh ông trai của mình dâng hiến cho chị ấy, dù sao hai người bọn họ cũng có ý với nhau, tương lai cô nhất định càng phải nỗ lực làm tốt vai trò bà mối để báo đáp.
Tống Sanh bị hành động của Khuất Diễn Trọng làm cho chột dạ cúi đầu, cố gắng giảm nhẹ sự tồn tại của mình. Nghiêm túc mà nói, cô không phải tới đây để học, cho nên cũng thuộc loại người sẽ bị đuổi ra. Đáng tiếc chỗ ngồi của cô và Từ Hoan Hoan lại dễ bị nhìn thấy, hiện tại muốn ẩn nấp là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Sau khi mười mấy người kia rời đi, có một đoạn thời gian Khuất Diễn Trọng không tiếp tục giảng. Ngay tại thời điểm cô cảm thấy bản thân an toàn, đột nhiên giọng nói của anh lần nữa truyền tới: "Bạn ngồi hàng thứ tư, ghế thứ nhất bên trái."
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Tống Sanh bất lực đứng lên, còn chưa kịp nhận lỗi rồi bỏ chạy như những người trước thì nghe Khuất Diễn Trọng tiếp tục: "Lên trên ngồi." Anh vừa nói vừa duỗi tay chỉ vị trí hai nữ sinh khi nãy bị đuổi đi.
Không chỉ là Tống Sanh, những sinh viên còn lại cũng bị lời nói của Khuất Diễn Trọng làm cho sửng sốt, anh không phải đuổi người sao?
Ngồi vào vị trí mới, Tống Sanh cảm thấy cả người dễ chịu không ít, dù sao chỗ ngồi cũng không lớn, cùng người khác ngồi chung chắc chắn không thoải mái bằng ngồi một mình. Khoảng cách được thu hẹp, nhìn Khuất Diễn Trọng lại bắt đầu nghiêm túc giảng bài, Tống Sanh thành thành thật thật ngồi nghe, nhưng qua một lát liền biến thành ngắm anh tới phát ngốc.
Nhìn đôi môi mỏng manh cử động, sống mũi cao thẳng, gương mặt tuấn tú, cô thậm chí có thể từ những lúc Khuất Diễn Trọng vô tình ngẩng đầu mà nhìn yết hầu của anh. Một người đàn ông sao có thể gợi cảm như vậy?
Tống Sanh nuốt nước miếng, trong lòng đột nhiên có chút lo lắng, tình hình này của cô có vẻ không đúng cho lắm. Mỗi lần nhìn giáo sư Khuất, phản ứng của cô càng lúc càng kỳ quái, quả thật rất giống nữ sinh rơi vào bể tình... A, không phải chứ?
Thời điểm hoảng sợ vì suy nghĩ này, ánh mắt của Tống Sanh đúng lúc đối diện với ánh mắt của Khuất Diễn Trọng. Chỉ một giây ngắn ngủi, anh đã dời đi, giống như trong lúc lơ đãng mà nhìn một cái, không có bất cứ ý vị gì, nhưng Tống Sanh lại cảm thấy trái tim của mình như bị sét đánh, cơ hồ quên mất sự vật sự việc xung quanh.
Đám sinh viên đang chăm chú nghe giảng bỗng dưng thấy anh dừng lại, lập tức nâng cao cảnh giác. Cũng may chuyện đuổi người không còn xuất hiện, giáo sư Khuất chỉ dừng lại cúi đầu nhìn giáo án, sau đó tiếp tục. Đương nhiên, không ai biết vừa rồi vì sao anh lại đột nhiên tạm dừng.