Kế Phi Thượng Vị Công Lược

Chương 95 :

Ngày đăng: 15:32 30/04/20


Ngày rất nhanh đến tháng chạp, cũng là thời điểm từng nhà bận rộn nhất.



Lâm Cẩm Nghi phải lo liệu toàn bộ Trấn Nam vương phủ, vừa phải thanh toán cửa hàng thôn trang đồ cưới của mình, trong nhất thời bận tối mắt.



Tiêu Tiềm thanh nhàn vài ngày, mỗi ngày buổi tối lại bị Phong Khánh đế triệu tiến cung, cũng cả ngày không thấy bóng người.



Hôm nay ngày mồng tám tháng chạp, Lâm Cẩm Nghi tự mình đi phòng bếp hầm một bát cháo mồng 8 tháng Chạp, hạ nhân vương phủ người người có phần. Tay nghề của nàng mặc dù không tính đặc biệt tốt, nhưng đến cùng là thân phận vương phi, nàng tự tay làm thưởng cho hạ nhân đã là mộtloại thể diện.



Đến buổi tối, cháo mồng 8 tháng Chạp đều được chia hết, Tiêu Tiềm còn chưa trở về, Lâm Cẩm Nghi cho người để lại cho hắn một chén, còn lại cùng bọn nha hoàn tầng Hương Uyển chia ra ăn.



Trăng tới giữa trời, Lâm Cẩm Nghi đã ngủ say, Nhụy Hương trực đêm, canh giữ ở gian ngoài.



Tiêu Tiềm mang theo hàn khí, phong trần mệt mỏi từ bên ngoài trở lại.



Đại Diệu vẫn thực coi trọng hội "Ngày mồng tám tháng chạp" hôm nay, từng nhà đều chú ý đoàn viên. hắn gấp gáp trở về, đương nhiên cũng vì cùng Lâm Cẩm Nghi qua ngày mồng tám tháng chạp.



Bất quá Lâm Cẩm Nghi đã ngủ, hắn vẫn là về trễ.



Tiêu Tiềm cũng không thèm để ý, khinh thủ khinh cước đi tịnh phòng rửa mặt thay quần áo.



Nhụy Hương đi vào bếp hâm lại cháo mồng 8 tháng Chạp, đặt lên trên bàn.



Tiêu Tiềm uống một bụng gió lạnh, không có khẩu vị gì.



Nhụy Hương nhân tiện nói: "Đây là vương phi hôm nay từ sáng sớm tự tay hầm, người trong phủ chúng ta đều có phần. Bát này là vương phi cố ý để cho ngài”.



Nghe xong lời này, Tiêu Tiềm cười cười, rồi bưng bát lên.



Cháo mồng 8 tháng chạp có đậu đỏ táo đỏ đều được hầm nhừ, cháo ngọt mềm, hợp khẩu vị Tiêu Tiềm, không lâu lắm, một chén đầy cháo mồng 8 tháng Chạp vào hết bụng Tiêu Tiềm.




Nàng muốn lập tức thương lượng với Tiêu Tiềm chuyện này, bất đắc dĩ Tiêu Tiềm tuy rằng không ngủ, uống xong trà giải rượu lại chơi trang trí trênmàn gấm.



Bộ dạng này say không nhẹ, sao có thể nói được gì.



Thấy hắn chơi hăng say, Lâm Cẩm Nghi cũng không quản hắn, tự đi rửa mặt.



Rửa mặt xong nàng lên giường, lúc đi qua người Tiêu Tiềm, Tiêu Tiềm cũng buông thứ hắn đùa nghịch ra, kéo cánh tay nàng vào bên cạnh.



Lâm Cẩm Nghi nhất thời không kịp chống đỡ, trọng tâm bất ổn trực tiếp ngã lên người hắn. Tiêu Tiềm kêu lớn một tiếng, hai cái tay cũng đã vòng lên ôm.



Lâm Cẩm Nghi đẩy ra, tay Tiêu Tiềm lại càng dùng sức hơn, sau đó trực tiếp gắt gao ôm lấy lưng nàng, giữ không cho nàng nhúc nhích.



Người này uống say là thích làm gì thì làm, Lâm Cẩm Nghi rõ ràng bất động, chỉ hỏi hắn: "Vương gia, ngươi làm gì đây?"



Tiêu Tiềm đương nhiên nói: "không làm gì, ôm nàng một cái." nói xong lại cúi đầu ngửi ngửi tóc nàng, cười hì hì nói: "A Cẩm, nàng thật dễ ngửi."



Lâm Cẩm Nghi ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy hắn con ngươi đen bóng mỉm cười —ánh mắt kia tràn đầy nàng, chỉ có nàng.



"Vậy cho ngươi ôm một lát, sắc trời cũng không sớm, chúng ta cũng nên ngủ."



Tiêu Tiềm "Ừ" một tiếng, Lâm Cẩm Nghi cũng nằm trong lòng hắn nhắm hai mắt lại. Đại khái qua một khắc, nàng mơ mơ màng màng muốn ngủ, Tiêu Tiềm bỗng nhiên mở miệng nói: "A Cẩm, ta ngủ không được, người nóng khó chịu."



Lâm Cẩm Nghi nghĩ hắn uống rượu khó chịu, liền sờ sờ trán hắn. Trán của hắn vẫn ấm áp, "không nóng a."



Tiêu Tiềm lại kéo tay kia của nàng xuống phía dưới thân mình tìm kiếm ——



"Nơi này thực nóng, nàng sờ sờ."