Kế Phi Thượng Vị Công Lược

Chương 99 :

Ngày đăng: 15:32 30/04/20


Thái hậu không chút để ý nói một lúc, không khác gì ở trong dầu nóng đổ thêm nước sôi. Nhất thời hơn mười ánh mắt trong điện đều hướng về Lâm Cẩm Nghi, chờ xem nàng ứng đối thế nào.



Thái hậu là trưởng bối, lại là mẹ đẻ Phong Khánh đế, tuy rằng đầu óc hồ đồ, nhưng thân phận vẫn còn đó, Lâm Cẩm Nghi có thể làm gì bây giờ, chỉ đành kiên trì đứng lên nói: "Tạ ngài quan tâm, Cẩm Nghi sau khi trở về nhất định thương lượng cùng vương gia một phen, tranh thủ sớm ngày sinh con cho hoàng gia."



Thái hậu nhìn khắp nơi gật gật đầu, "Con là đứa trẻ biết chuyện. Ai gia hôm kia thấy tiểu biểu muội của Hiền phi thường tới trong cung, bộ dáng tính tình đều là trăm dặm mới tìm được một, sau này con gặp, nếu cảm thấy ánh mắt ai gia không sai, thì đón nàng vào trong phủ."



Nếu nói mới vừa rồi thái hậu đề nghị còn coi là nhất thời nghĩ ra, như vậy hiện tại người cũng đã chọn tốt lắm, việc này cũng không phải đơn giản như vậy.



Nhưng đối phương là biểu muội nhà Hiền phi, thân phận cũng không thấp, nếu vào Trấn Nam vương phủ, tất nhiên là phải lên ngọc điệp làm trắc phi. Lâm Cẩm Nghi vị trí chính phi cũng mới ngồi khôngđến một năm, sao có thể nguyện ý nghênh một trắc phi không dễ ứng phó như vậy vào cửa.



Lâm Cẩm Nghi cảm thấy ánh mắt những người đó đều cùng dính trên người mình, khiến nàng cảm thấy khó chịu cực kỳ. Nhưng mà trước mặt mọi người, nàng vẫn duy trì tươi cười thỏa đáng như trước, "Ngài chọn người đương nhiên sẽ không kém, chỉ sợ Hiền phi nương nương chướng mắt vương phủ chúng ta, chuyện lớn như vậy, phải chờ vương gia gật đầu mới được."



Thái hậu còn muốn nói gì, hoàng hậu đã mở miệng hát đệm: "Mẫu hậu, hôm nay còn có rất nhiều phu nhân tiểu thư chờ hành lễ với ngài, chúng ta cũng không vội nhất thời, chờ sau này Bát đệ cũng tới, ngài trực tiếp nói với hắn."



Thái hậu gật đầu, đáp được, rốt cục vẫn nể mặt mũi hoàng hậu, không tiếp tục nói nữa.



Lâm Cẩm Nghi ở bên cạnh nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí, may mắn hoàng hậu coi Tiêu Tiềm cùng trận tuyến với thái tử, không đồng ý Trấn Nam vương phủ bọn họ và Hiền phi nhấc lên quan hệ, bằng không thái hậu lấy hiếu đạo áp người, nàng cũng chỉ có thể ở trước mặt mọi người bắt buộc đáp ứng, đến lúc đó thành kết cục đã định, ván đã đóng thuyền, không có đường vãn hồi nữa.



Tô thái phi đau lòng nắm chặt tay Lâm Cẩm Nghi, "Cẩm Nghi a, ngồi cùng cô nãi nãi một lát đã đói bụng chưa? Đừng ở chỗ này theo ta, cùng nương con đi thiên điện ăn chút đồ đi."



Lâm Cẩm Nghi biết đây là Tô thái phi cho mình một cây thang, liền nói theo: "cô nãi nãi không nói Cẩm Nghi còn không biết, lúc này đúng là bụng đói kêu vang, Cẩm Nghi cáo lui trước."
đại thần triều kiến rất đông, ai cũng muốn gặp Phong Khánh đế. Mặc dù là Tiêu Tiềm, cũng mất khôngít khí lực, thuyết phục đại thái giám Uông Minh Tuyền bên người Phong Khánh đế, mới cho Trung Dũng hầu thêm thời gian.



Trung Dũng hầu có được cơ hội một mình nói chuyện với Phong Khánh đế, liền biểu lộ ý đồ.



một hầu vị, Phong Khánh đế cũng không xem trong mắt. Trung Dũng hầu lúc trước lập được công lớn, tuổi quả thật đã già, Phong Khánh đế quan tâm vài câu liền chuẩn.



Trung Dũng hầu dẫn Lâm Ngọc Trạch cảm tạ, lẳng lặng thối lui sang một bên.



Tiêu Tiềm trên mặt cũng dẫn theo ý cười, nghĩ mình thay Trung Dũng hầu làm rõ tâm nguyện, trở về còn có thể tranh công với Lâm Cẩm Nghi một phen, ban đêm muốn thân mật thêm hai lần, nàng cũng không có lý do từ chối.



Nhưng mà ý cười trên mặt hắn cũng không thể duy trì lâu, tin tức Lâm Cẩm Nghi và Tô thị ra cung đãtruyền tới, hỏi lại toàn bộ lúc trước trong Từ Ninh cung thái hậu nói gì cũng một chữ không sót truyền đến tai hắn.



Từ trước Tiêu Tiềm vẫn thường xuyên lưu ý động tĩnh trong cung, nhưng từ thi thành hôn cùng Lâm Cẩm Nghi, đầu tiên là giúp đỡ nàng sắp xếp đối phó mẹ con Kỷ thị, sau lại sa vào nhi nữ tình trường, thầm nghĩ sống ngày tháng tốt đẹp trong vương phủ, nên không chú ý Hiền phi khi nào thì bám lên thái hậu.



Thái hậu quả thật là hồ đồ, tinh minh cứng rắn cả đời, về già cư nhiên bị người ta sử dụng.



Hậu viện nổi lửa, Tiêu Tiềm cũng không yên, trực tiếp nói một tiếng với Phong Khánh đế, lòng như lửa đốt ra cung.



Chỉ mong vương phi của hắn không cần ăn dấm chua gì! Lấy tính tình bướng bỉnh của vương phi hắn, nếu thực để nàng hiểu lầm, hắn sợ là dù đầy miệng cũng giải thích không nổi!