Kế Thê
Chương 10 : Bà tức
Ngày đăng: 09:16 18/04/20
Edit: Trương Phi Yên
Chuyện thứ nhất Hàn thị làm khi trở về phủ, đó là mắng cho An Viễn hầu một trận.
Thường Cảnh Sơn đối mặt với lão nương của mình, ngay cả một chữ dư thừa cũng không dám nói, sợ chọc giận đến Lão thái thái thì bà sẽ mắng lớn hơn nữa.
Mắng nhi tử xong, Hàn thị lại nhịn không được kể lể với con dâu.
”Lúc trước khi ngươi định cửa thân gia này, không có cẩn thận hỏi thăm tình hình Phương gia hay sao? Nếu sớm biết trước, Lão thái thái Phương gia là người như vậy, lúc ấy sẽ không đem Nhuận Chi hứa gả cho bọn hắn.”
Tiểu Hàn thị chỉ có thể vừa liên tục nhận sai, lại vừa lấy lòng, nói:
”Con dâu sai rồi, vẫn là Lão thái thái ngài thật tinh mắt. Bây giờ, Nhuận Chi đã hòa ly xong, sau này khi tái giá, không thể thiếu sự giúp đỡ của Lão thái thái giúp nó chọn người.”
Hàn thị khẽ hừ một tiếng: “Còn chọn người, lúc đầu khi xuất giá là nó chọn người, bây giờ muốn gả lần nữa, còn có thể để nó chọn sao?”
Tiểu Hàn thị nghe xong lời này, trong lòng tự nhiên là càng oán hận Phương gia.
”Được rồi.”
Hàn thị dò xét tiểu Hàn thị một chút, liền biết trong lòng nàng suy nghĩ cái gì, nghiêm túc nói:
”Cũng đã hòa ly với Phương gia, sau này, hai nhà Thường, Phương đã không còn là thân gia, tự nhiên cũng sẽ không cùng nhau lui tới. Lần này mặc dù chặt đứt quan hệ thân gia, cũng không cần vì vậy mà kết thù. Ai biết, sau này tiểu tử Phương gia kia còn có thể có đại tiền đồ gì hay không?”
Mặc dù, trong lòng tiểu Hàn thị không cho là đúng, nhưng mà bà tốt xấu gì cũng còn có đứa con rể là vương gia, nếu như có được đại tiền đồ thì có thể lớn hơn con rể lớn hay sao? Nhưng trên mặt vẫn cung kính chấp nhận.
Tự bản thân Hàn thị đối với đứa con dâu này vẫn hiểu biết được chút ít, cũng không nói ra với nàng, dừng một chút mới hỏi tiểu Hàn thị:
”Ta nghe hạ nhân nói, chuyện hòa ly này, là do Nhuận Chi ở trước mặt ngươi nhắc đến, ngươi mới vì nàng làm chủ. Bây giờ Nhuận Chi trở về, tâm tình của nó như thế nào?”
Nói đến chuyện này, tiểu Hàn thị không khỏi nở nụ cười: “Trước kia, tính tình đứa nhỏ này có chút nhút nhát lại sợ sệt mọi chuyện, không nghĩ tới hôm nay nó lại có thể nghĩ thông chuyện này, ngược lại cũng quyết tuyệt.”
”Tiên đế đã truyền ngôi cho Thánh thượng, liền xem Thánh thượng, bao lâu lấy tước vị khai đao. Bây giờ, Thánh thượng hợp sức cùng Hàn Lâm viện bắt đầu đẩy nhanh tổ chức khoa cử, liên tiếp khai ân khoa... Con cháu lão quý tộc chúng ta nếu là không tranh đấu, sợ là sẽ trở nên nghèo túng.”
Tiểu Hàn thị nghe xong lời này, không khỏi hỏi lại: “Bằng nhi trước kia không lâu cũng có đọc sách, cho dù là đi tham gia khoa cử kia, cũng có thể xuất đầu. Bây giờ, Hồng nhi còn có Hộc nhi cũng không chuẩn bị dự thi sao?”
Thường Hồng, Thường Hộc là hai đứa con trai khác của tiểu Hàn thị, một đôi song sinh, năm nay mười sáu.
”Đừng nói mạnh miệng, nhìn kỹ năng lực nhi tử ngươi.”
Lão thái thái trừng mắt nhìn tiểu Hàn thị, nhưng trong ánh mắt lại hàm chứa ý cười, hiển nhiên là rất vừa lòng tôn tử: “Sống yên ổn cũng phải biết nghĩ đến những ngày gian nguy phía trước, không kiêu ngạo không nóng nảy, mới có thể thăng tiến. Ngươi nếu quá sủng ái Hồng nhi, Hộc nhi, sau này muốn nghiêm túc quản thúc thì không được, mắt nhìn liền muốn nói đến hôn nhân.”
Tiểu Hàn thị cười xác nhận.
Lão thái thái nhắm mắt suy nghĩ một lát, nói với tiểu Hàn thị: “Ngươi bảo Nhuận Chi chuyển chỗ bên này của ta đi.”
Tiểu Hàn thị đang suy nghĩ đến hôn sự cho hai tiểu nhi tử, lo lắng nhà ai có cô nương vừa độ tuổi, vừa nghe Lão thái thái nói, nhất thời kinh ngạc hỏi: “Để Nhuận Chi chuyển đến trong viện của người sao?”
”Ừm.”
Lão thái thái mở mắt ra, nhẹ giọng nói: “Đứa nhỏ này vừa mới hòa ly, không biết bên ngoài sẽ lại nói cái gì, nhưng nếu nó muốn gả lần nữa là chuyện không thực hiện dễ dàng. Để nó ở bên cạnh ta đợi một thời gian, ta cũng nên giúp nó hiểu một chút đạo làm vợ. Còn nữa, sau này khi gả nó ra ngoài, cũng cho nó có chút thể diện.”
Tiểu Hàn thị vội vàng đứng dậy hành lễ cho Lão thái thái: “Con dâu thay mặt Nhuận Chi, cảm tạ ơn đức Lão thái thái.”
”Cảm tạ gì chứ.”
Lão thái thái nâng tay lên đỡ, hồi lâu mới thở dài một hơi: “Cảnh Sơn có ba đứa con gái, không lý gì Mộc Chi, Thấm Chi gả được mối tốt, được như ý nguyện, đến phiên Nhuận Chi lại khổ sở như vậy. Thường gia chúng ta không bạc đãi con cháu.”
Tiểu Hàn thị gật đầu, có chút phiền muộn: “Nhuận Chi đã gả đi một lần, lần sau tái giá... Không biết có thể đi nhà ai.”
”Trước hãy chờ xem.” Lão thái thái có chút mệt mỏi, phất phất tay, tiểu Hàn thị liền khom người cáo lui.