Kế Thê

Chương 111 : Nhu tình

Ngày đăng: 09:17 18/04/20


Editor: Bộ Yến Tử



Beta: ThyToretto



Tuy là tân hôn, nhưng hai người cũng không cảm thấy xa lạ.



Sau khi dùng qua tảo thiện (Bữa sáng, điểm tâm, món ăn nhẹ), vị ma ma trong cung hôm qua tới chào từ biệt hai người.



Thấy hai người ở chung hài hòa ấm áp, mặt ma ma treo lên nụ cười thấu hiểu, nói: 



"Lão nô trở về phúc mệnh, quấy rầy Cửu Hoàng tử và Hoàng tử phi."



Thường Nhuận Chi có chút ngượng ngùng, vội nháy mắt với Diêu Hoàng.



Diêu Hoàng đưa lên một cái hà bao, ma ma bất động thanh sắc thu, nói mấy câu cát tường, lại nhắc nhở bọn họ nhớ đi Lễ bộ, mới vừa lòng cáo từ.



Lưu Đồng để ma ma nói lời tốt đẹp cho Quý phi nương nương, Ngụy Tử vội tiễn ma ma một đoạn đường.



Sau khi Ngụy Tử trở về thì le lưỡi với Thường Nhuận Chi: 



"Nghe ý tứ của ma ma, bà ta biết nô tỳ cố ý rót rượu cho bà ta uống."



Thường Nhuận Chi cười nói: 



"Ma ma trong cung làm việc, sao có thể bị mấy trò mèo của chúng ta làm hỏng? Bất quá bà ta nhìn thấu ý tứ của ta, thuận thế làm thôi."



Ngụy Tử gật đầu nói: 



"Khó trách cô nương cho ma ma nhiều ngân lượng để đa tạ như vậy."



Thường Nhuận Chi cười nhẹ.



Nghỉ chỉ chốc lát nữa, Lưu Đồng liền nhớ kỹ lời nói của ma ma, muốn cùng Thường Nhuận Chi đi Lễ bộ.



Thường Nhuận Chi thấy không có gì cần thu thập, quần áo cũng không có gì không ổn, liền phóng khoáng cùng Lưu Đồng rời khỏi phủ Hoàng tử.



"Tạc vóc phủ An Viễn hầu thật náo nhiệt." 



Trong xe ngựa, Lưu Đồng nhìn Thường Nhuận Chi cười, sau đó buông tiếng thở dài: 



"Cũng chỉ có hôm qua, ta mới cảm giác được vui mừng khi thành thân."



Thường Nhuận Chi nhớ tới hôn nhân lần đầu của hắn, vì trước khi Mạc thị thành thân bị té gãy chân, hôn lễ cũng chỉ làm qua loa cho xong.



Thường Nhuận Chi cười hỏi Lưu Đồng: 



"Lúc chàng muốn vào phủ, có bị người ta làm khó dễ không?"
Trên đường về phủ, Lưu Đồng nói với Thường Nhuận Chi: 



"Cách làm người của tam ca, nhìn rất thân thuộc, bất quá ngũ ca nói hắn hai mặt, tốt nhất đừng thân cận với hắn mới an toàn."



Thường Nhuận Chi nhận thức người vẫn có hai phần bản sự, nàng gật đầu nói: 



"Nhìn Lễ vương gia dễ nói chuyện, bất quá trong mắt hắn có hai phân tính kế, nhìn vào làm người ta không vui."



"Ta và hắn cũng không có giao tình gì, hôm nay gặp phải cũng là chuyện ngoài ý muốn." 



Lưu Đồng cười nói: 



"Tốt lắm, không đề cập tới hắn. Ngày mai chúng ta lại tiến cung thỉnh an, hôm nay ta dẫn nàng đi dạo nhìn cảnh sắc phủ Hoàng tử."



"Tốt." 



Thường Nhuận Chi gật đầu, Lưu Đồng cười cười nói: 



"Phủ Hoàng tử của ta, cảnh trí đem so với phủ An Viễn hầu mà nói, kém hơn không ít."



Lúc trước Lưu Đồng ở chung hai ngày với Thường Nhuận Chi ở thôn trang, cũng cùng Thường Nhuận Chi cẩn thận nói tình huống phủ Hoàng tử —— phủ Hoàng tử của hắn, là sở hữu của Hoàng tử rời cung, nhỏ nhất cũng không đáng giá tiền nhất. Mà người làm Hoàng tử như hắn, cũng là người nghèo nhất trong các huynh đệ.



Thường Nhuận Chi biết, bởi vì mẫu phi Lưu Đồng là người Tây Vực, cho nên sau khi Du quý nhân chết, Lưu Đồng không có ngoại gia nâng đỡ hay hỗ trợ. Từ nhỏ hắn không được sủng ái, mấy năm nay cũng không được ban thưởng cái gì, tiền phủ Hoàng tử của hắn, cũng dùng vào việc giúp đỡ người Tây Vực.



Đối với việc gả cho một "Người nghèo", Thường Nhuận Chi đã sớm có chuẩn bị.



Cũng may phu thê bọn họ đều không phải loại người tiền tài tối thượng, thích hưởng thụ vật chất.



Thường Nhuận Chi tự nhận là dựa vào đồ cưới của mình, chỉ cần kinh doanh thỏa đáng, không lo chưa đi đến hạng.



Nếu như muốn nàng nuôi Lưu Đồng, nàng nuôi rất ổn.



Thường Nhuận Chi cười, nói với Lưu Đồng: 



"Trước kia ở Hầu phủ, có đôi khi còn cảm thấy chỗ ở quá lớn. Thiếp muốn nhìn di nương, còn phải đi một hồi lâu... Nơi ở lớn có cái tốt của nó, chỗ ở nhỏ cũng có lợi ích riêng."



Thường Nhuận Chi tựa vào vai Lưu Đồng, thỏ thẻ: 



"Chỗ ở nhỏ, đảo mắt có thể nhìn thấy chàng, không cần phí tâm tư đi tìm. Thật tốt."



Lòng Lưu Đồng khẽ nhúc nhích, đưa tay nắm bả vai nàng, ngập ngừng hạ môi nói: 



"Nàng không cần tìm, nàng gọi ta một tiếng, ta sẽ xuất hiện trước mặt nàng."



Hai người nhu tình mật ngữ qua lại cho tới khi hồi phủ, ôn tồn một lát, dùng xong ngọ thiện, Lưu Đồng cho người đi gọi quản sự và người trong phủ tới gặp Hoàng tử phi.