Kế Thê
Chương 17 : Hướng cục
Ngày đăng: 09:16 18/04/20
Thụy vương không thích xa xỉ, tất cả chi phí trong Vương phủ đều rất “khiêm tốn”.
Thức ăn của phu thê Thụy vương đều nhẹ, Lưu Đồng cũng không thích ăn đồ ăn quá mức mặn hay cay gì đó, bữa cơm này ăn rất thoải mái.
Cơm nước xong, Thường Mộc Chi sai người dọn dẹp bát đĩa, dâng trà thơm.
Thụy vương hỏi Lưu Đồng trong khoảng thời gian này phủ Thái tử có xảy ra tình huống gì không.
Do Nguyên Vũ đế thiên vị, trong tay Thái tử nắm tài nguyên nhiều nhất, khác hẳn với các Hoàng tử khác khi trưởng thành nhưng vẫn không được phong vương, đều làm việc dưới trướng của Thái tử —— đương nhiên, bên ngoài là vì cống hiến sức lực cho Thái tử, nhưng bên trong lại ngầm cấu kết với các vương gia khác, đầu tiên kết làm bạn hữu.
Tỷ như Cửu hoàng tử Lưu Đồng.
Địa vị hắn tồn tại rất thấp, nhưng tính như thế nào hắn cũng là Hoàng tử, luôn muốn vì Hoàng đế làm chút việc.
Lưu Đồng ở bên ngoài mang danh là “Điềm xấu”, Nguyên Vũ đế cũng có chút kiêng kị hắn, nên không có trọng dụng hắn. Thái tử cũng nhìn thấy hắn và Thụy vương có mấy phần giao tình, đem hắn thu dưới trướng, nhiều thêm một người trợ giúp, có cơ hội để hắn (Thái tử) mượn sức Thụy vương.
Nhưng trong chuyện này, tự nhiên Thái tử cũng sẽ không để Lưu Đồng nhúng tay vào. Nếu như Lưu Đồng nhúng tay, chỉ là chút chuyện cỏn con dư thừa bên ngoài.
Lưu Đồng nhân tiện nói:
“Cũng không có gì, cũng giống như thường ngày á, chỉ có mấy chuyện lông gà vỏ tỏi. Chuyện của ta ở Kinh thành là chuyện không tốt đẹp gì, bất quá đề cập mức lớn nhất cũng mấy năm.”
Nói đến đây, Lưu Đồng dừng một chút lại nói tiếp:
“Tuy rằng thuế má nhập vào sổ sách Hộ bộ đệ không có coi quá nhiều, nhưng tính ra, trong đó Thái tử tham ô, gian lận không có ít đâu.”
Lưu Đồng so năm ngón tay, Thụy vương ngầm hiểu: “Hắn phải dựa vào tiền của Hộ bộ làm việc.”
Thụy vương thở dài lắc đầu: “Đường đường là Thái tử, lại muốn dùng tiền tài để lung lạc nhân tâm...”
Thụy vương liên tục cảm thấy Thái tử lo lắng có chút thái quá.
Dù sao hắn cũng là Thái tử, Thái tử danh chính ngôn thuận, tội gì dùng loại thủ đoạn này lãm quyền? Chỉ cần hắn nghiêm cẩn làm việc, đề phòng các huynh đệ khác tính kế, an an ổn ổn, đợi phụ hoàng ngồi ngai vàng mấy chục năm nữa, ngôi vị hoàng đế chính là của hắn, hiện tại cần gì phải làm việc này —— nếu như để phụ hoàng biết được, ngược lại hắn đã cô phụ tín nhiệm phó thác giang sơn của phụ hoàng, mất thánh tâm, mất nhiều hơn được.
Thụy vương ngẩng đầu nhìn phía Lưu Đồng, hỏi hắn: “Đệ đã nhớ được chuyện bốn năm trước, thì phải biết làm như thế nào, cũng chính là sau khi sứ đoàn Tiên Ti đến, phụ hoàng mới lập Thái tử đi?”
Lưu Đồng gật đầu.
“Ta âm thầm nghĩ, chính là vì Thái tử trước mặt mọi người hướng Tiên Ti nhấc tới chuyện này, phụ hoàng mới có thể lập hắn làm Thái tử.”
Thụy vương nhẹ giọng nói:
“Thái tử là con trưởng, phụ hoàng vẫn luôn luôn thiên vị với hắn, nhưng cũng biết năng lực hắn bình bình, cho nên chậm chạp không có lập hắn làm Thái tử. Vì một chuyện Tiên Ti này, phụ hoàng thấy được Thái tử ao ước cùng Tiên Ti hòa bình 『 nhân tâm 』, cho nên mới muốn đem giang sơn giao phó cho hắn. Tiên Ti chi hoạn, phụ hoàng sẽ để sau khi Thái tử đăng cơ mới giải quyết. Đây là muốn giúp hắn giành lấy chiến tích sau khi đăng cơ.”
Đối với lời suy đoán của Thụy vương, Lưu Đồng có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
Hắn luôn luôn biết ngũ ca của mình cực kỳ trí tuệ, nhưng cũng không nghĩ tới hắn xem sự tình hội lâu dài như vậy, suy nghĩ rõ ràng như vậy.
Nếu như ngũ ca là Thái tử, tương lai Đại Ngụy...
Nghĩ như vậy, Lưu Đồng nhất thời nín thở, thầm mắng chính mình loạn nghĩ.
Ngũ ca không nghĩ cuốn vào tranh đấu bên trong với Thái tử cùng bốn vị vương gia khác, loại ý tưởng này của hắn vạn vạn không được, vô ý một cái, chẳng phải là hại ngũ ca sao?
Lưu Đồng đem trọng tâm đề tài Tiên Ti để qua một bên, cùng Thụy vương nhàn thoại vài câu chuyện nhà.
Thường Mộc Chi tìm đúng cơ hội nói với Lưu Đồng:
“Cửu đệ bây giờ cũng đã trưởng thành, trong vương phủ còn trống rỗng, lúc này nên cưới vương phi, cũng tốt để thay đệ quản lý việc nhà.”
Note: (1) giống như sườn phi vậy á. Nhưng tại chắc thời đại khác nên cũng khác cách gọi.
(2)Túy Tiên lâu ==> nguyên bản là say tiên lâu.
(3)Bột Hải quốc ==> tên gốc không có sửa đổi.