Kế Thê

Chương 184 : Vương phi

Ngày đăng: 09:18 18/04/20


Editor: Bộ Yến Tử



Chủ nhân áo choàng tiệm đi tiệm gần, đến gần Sầm Vương mới ghìm ngựa ngừng lại, tro bụi trên đường chậm rãi chìm xuống.



Lưu Đồng híp mắt nhìn một lát, nói với Thường Nhuận Chi: "Là Sầm Vương phi đến."



Thường Nhuận Chi gật đầu, chần chờ nói: "Đều thấy, muốn đi qua chào hỏi một tiếng sao?"



"Nàng ta cũng nhìn thấy chúng ta." Lưu Đồng gật đầu nói: "Đi thôi."



Bởi vì không cùng vị Sầm Vương phi đánh giao tế, Thường Nhuận Chi đi ở bên cạnh Lưu Đồng, trong lòng có chút xíu lo lắng.



Lại nói tiếp, xuất thân của vị Sầm Vương phi này cực kì hiển hách.



Phụ thân của nàng ta, chính là con của Tể tướng khi Tiên đế còn tại thế, học thức xuất chúng; mẫu thân nàng ta, chính là nữ nhi Tiên đế, đương kim hoàng muội của Ngụy đế, Trưởng công chúa Trường Nhạc. Trước lúc chưa gả cho Sầm Vương, Sầm Vương phi đã có thân phận Quận chúa, khi gả cho Sầm Vương, Sầm Vương còn chưa được phong Vương.



Mẫu phi Sầm Vương mất sớm, có thể nói Sầm Vương không có ngoại gia nâng đỡ.



Sau đó hắn ta có thể vượt qua sắc lập Thái Tử đông phong lên làm Vương gia, một là vì chiếm tiện nghi xếp thứ tự, hai là, cũng có mấy phần xem trọng ở Sầm Vương phi.



Từ lúc Thường Nhuận Chi gả cho Lưu Đồng, thường xuyên giao tiếp trục lý, cũng chỉ có Thụy Vương phi, thân tỷ Thường Mộc Chi của nàng. Khi ở trong cung, nhiều nửa chỉ có đám người thất Hoàng Tử phi nói mấy câu.



Vài vị Vương phi, nàng cơ hồ nói cũng không nói qua.



Kỳ Vương phi đoan trang tự giữ, sẽ không chủ động cùng người khác nói chuyện;




Lúc trước là Sầm Vương phi cả vú lắp miệng em, cùng Sầm Vương phi hiện tại với một bộ kiều thái tiểu nữ nhi, thật sự là cùng một người?



Không đợi nàng nhận, Lưu Đồng tức khắc nói: "Vậy đệ đệ không quấy rầy Sầm Vương huynh cùng Vương tẩu, các ngươi hảo hảo chơi, hảo hảo đua ngựa."



Sầm Vương phi vẫy vẫy tay, ý bảo Lưu Đồng đi mau.



Lúc này Lưu Đồng lôi Thường Nhuận Chi rời khỏi chỗ phu thê Sầm Vương.



"Sầm Vương phi kia..." Thường Nhuận Chi bị động đi theo bước chân Lưu Đồng, không khỏi nghi hoặc nói: "Làm sao nhìn, một lát một tính tình."



Lưu Đồng cười nói: "Nàng ta là như vậy, trước khi không lập gia đình liền điên điên khùng khùng, đừng để ý nàng ta."



Thường Nhuận Chi hiếu kỳ nói: "Chàng và Sầm Vương phi rất quen thuộc sao?"



Lưu Đồng nói: "Không quen, bất quá đến cùng nàng ta là nữ nhi của Trưởng công chúa, cô mẫu Trường Nhạc thường xuyên mang nàng ta tiến cung, cho nên trong cung các Hoàng Tử đối với tính tình của nàng ta đĩnh quen thuộc."



Thường Nhuận Chi gật đầu, tán thưởng: "Nếu không phải thiên chi kiêu nữ, nói vậy cũng sẽ không thể dưỡng thành tính tình đó."



"Cái gì tính tình, không coi ai ra gì?" Lưu Đồng xuy cười, khoát tay nói khẽ với Thường Nhuận Chi: "Trước khi nàng ta chưa xuất giá, ta coi nàng ta còn thuận mắt chút. Từ khi nàng ta xuất giá, ta cuối cùng cảm thấy nàng ta càng thần lẩm bẩm."



Lưu Đồng dừng một chút, nói: "Nàng ta nhìn chăm chú Sầm Vương, nghe nói phàm là tỳ nữ trong phủ đến gần Sầm Vương, để nàng ta biết được, nhất định tỳ nữ đó không có kết cục tốt."



Nói đến đây, Lưu Đồng cười ôm chầm lấy Thường Nhuận Chi nói: "Đồng dạng là vì để ý phu quân mà ghen, phương pháp mà nàng xử lý thẳng thắn và chính trực hơn nhiều, nàng ta như vậy... Đổi lại là nam nhân nào khác, sợ là đều ăn không tiêu."