Kế Thê

Chương 214 : Phân tích

Ngày đăng: 09:18 18/04/20


Editor: Bộ Yến Tử



"Khi đó Ngũ ca nói huynh ấy tò mò, ta nghĩ, hẳn là huynh ấy rất tò mò mới để phụ hoàng an bài, thật sự có phải phụ hoàng sẽ giao án giết người ở kỹ lâu cho huynh ấy đi thăm dò hay không. Mà kết quả là, quả thực phụ hoàng đem củ khoai lang phỏng tay này giao cho Ngũ ca."



Lưu Đồng nhẹ giọng nói xong, ngữ điệu bình bình cũng không kích động.



"Trước đó, án giết người ở kỹ lâu bị truyền lưu ồn ào huyên náo, Kinh Triệu Doãn vài lần xuất nhập phủ Thụy Vương, Ngũ ca cũng thành người tương quan trong án, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Mắt nhìn tiếng gió án này dần dần đi xuống, Ngũ ca cũng lĩnh chuyện gọt tước, vào lúc này, bỗng dưng lại đề cập án giết người, đối với Ngũ ca mà nói, đâu chỉ gia tăng một chuyện xấu. Nói vậy ngày mai, không, hôm nay, nói vậy hôm nay đám dân chúng lại bắt đầu thảo luận án giết người ở kỹ lâu, mà Ngũ ca..."



Lưu Đồng than nhẹ một tiếng, nhìn Thường Nhuận Chi: "Cọc án tử này, mặc dù ta không rõ ràng cụ thể quá trình tra án, nhưng án phát ngày ấy | nàng cũng có mặt, nàng nên biết, nếu như muốn tra cọc án tử này, tất nhiên khó tra."



Thường Nhuận Chi gật đầu.



Ngày ấy sau khi người đó ngã xuống lầu, Lưu Đồng lập tức lên lầu dò xét, chỉ thấy một thi thể khác không chút dấu vết của hung thủ.



Lưu Đồng có chút áy náy nhìn nhìn bụng Thường Nhuận Chi: "Ở trước mặt bảo bảo nói chuyện này, hắn sẽ bị dọa sao?"



Thường Nhuận Chi lắc đầu, vỗ vỗ tay Lưu Đồng.



"Con của chúng ta, nào có yếu ớt như thế."



Lưu Đồng nhẹ nhàng cười.



Ngay sau đó hắn lại thở dài.



"Cọc án tử này, đến bây giờ còn không có đầu mối. Ngũ ca tiếp nhận lại, mặc kệ là tra xét ra manh mối, hay là hết đường xoay xở như cũ đều không phải chuyện tốt. Tra ra, nói vậy đồng thời có vẻ như Kinh Triệu Doãn vô năng, lại khiến cho một vòng đồn đãi mới nảy sinh —— khó nói không có người ngẩng đầu lên vu hãm Ngũ ca tùy tiện tìm người chịu tội thay, chuyện này quả thật rất bất lợi với Ngũ ca. Còn nếu như tra không ra, thời hạn một tháng của phụ hoàng, chẳng phải nói Ngũ ca vô năng hay sao? Giữa các đạo lý này, phụ hoàng nhất định rất rõ ràng. Nhưng mà phụ hoàng vẫn như cũ, theo câu chuyện giao cọc chuyện xấu này cho Ngũ ca. Xét đến cùng, hôm nay nhường Ngũ ca tra án『 tự chứng trong sạch 』, là người của Thái tử."



Lưu Đồng nhẹ giọng hỏi Thường Nhuận Chi: "Nàng có biết, đó đại biểu cho cái gì không?"



Trong lòng Thường Nhuận Chi rất rõ ràng, thật sự chẳng phải Lưu Đồng đang hỏi nàng, mà chính là nói hết với nàng.




Thụy Vương muốn đoạt quyền, nhất định Lưu Đồng sẽ giúp hắn ta.



Thường Nhuận Chi đã từng vô số lần thiết tưởng qua, nếu như Thụy Vương có tâm với vị trí tối cao kia, Lưu Đồng sẽ như thế nào.



Mỗi một lần thiết tưởng, đến cuối cùng nàng đều sẽ cười khổ.



Bất luận xuất phát từ góc độ nào, Lưu Đồng lựa chọn dường như đều là "Thụy Vương muốn chi, hắn tất tá chi."



Thường Nhuận Chi hơi gục đầu xuống: "A Đồng, chàng muốn giúp Thụy Vương, có thể tưởng tượng qua nếu như thất bại, hậu quả tương lai ra sao không?"



"Ta nghĩ tới."



Lưu Đồng gật đầu, đỡ lấy hai vai Thường Nhuận Chi, làm cho nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn.



"Cử đại sự, cuối cùng sẽ có ngày nào đó quyết chiến. Ta sẽ an bài tốt cho nàng và hài tử, trừ phi thành công, bằng không..."



Thường Nhuận Chi đưa tay lên che miệng hắn lại, chua sót cười, lắc đầu: "Đừng nói những điềm xấu như vậy."



Lưu Đồng theo lời ngừng câu chuyện, ôm Thường Nhuận Chi vào lòng.



Hai người lẳng lặng tựa vào nhau, Lưu Đồng nói: "Quyết định như vậy, duy nhất thực xin lỗi, chỉ có nàng. Có thể Ngũ ca thật sự có tâm kia, ta không có khả năng không giúp huynh ấy."



Lưu Đồng nhẹ vỗ về vai Thường Nhuận Chi.



Thường Nhuận Chi hiểu rõ, Lưu Đồng muốn giúp Thụy Vương, không phải vì kỳ vọng ngày nào đó Thụy Vương đăng cực ngự tòa, hắn cũng có thể trở thành một người trên vạn người, mà chỉ là vì, Thụy Vương là Ngũ ca của hắn, còn hắn là "Tiểu Cửu" từ nhỏ được Thụy Vương chiếu cố bảo hộ lớn lên.



Hắn là người tối kính yêu, sùng bái huynh trưởng.