Kế Thê
Chương 21 : Gió lùa
Ngày đăng: 09:16 18/04/20
Yến hội tổ chức tại Lân Đức điện, ở phía Tây sườn hồ Thái Dịch là một nơi cao, rộng lớn.
Theo Lân Đức điện đi tới, vẫn có thể nghe được tiếng ti trúc phía trên.
Đã là ngày xuân, hồ Thái Dịch tương đối yên tĩnh, bên cạnh ao vài cành liễu tùy gió nhẹ lay động, thỉnh thoảng mặt hồ tạo nên một tia gợn sóng, thì có thể thấy được bóng dáng vài con cá uyển chuyển chơi đùa.
Nữ nhân tụ tập một chỗ, đó là từng trận làn gió thơm.
Nhóm của Lão thái thái đã tụ lại cùng nhau tán gẫu, Thường Nhuận Chi liền đi theo tiểu Hàn thị, ngồi chung với đám người phụ nhân.
Quý phi cư địa vị cực cao, bên người đi theo vài vị tần phi.
Tiểu Hàn thị nhẹ giọng giới thiệu cho Thường Nhuận Chi.
Đạm trang nồng mạt, yến gầy hoàn phì, diễm phúc của Nguyên Vũ đế thật sự rất sâu.
Thường Nhuận Chi nhất nhất nhận người, tiểu Hàn thị chỉ chỉ một Cung phi tĩnh tọa cúi đầu, nói: “Đó là mẹ đẻ của Thụy vương gia, Hiển tần nương nương.”
Hiển tần nương nương tướng mạo cũng không tính xuất chúng, nhưng quanh thân khí chất ôn hòa, mặt mày thư duyệt, vừa thấy khiến cho người rất có cảm tình.
Nhận biết một vòng các Cung phi kia xong rồi, tiểu Hàn thị lại chỉ một vòng người lẩn quẩn khác cho nàng nhận.
“Đó là Thái tử phi cùng vài vị vương phi.” Tiểu Hàn thị dừng một chút, hạ giọng nói: “Hai người mặc xiêm y hồng nhạt kia, trên đầu cài trâm hoa hải đường, là hai vị lương đệ Thái tử.”
Thường Nhuận Chi kinh ngạc nói: “Thái tử gia cũng mang theo hai vị lương đệ sao?”
Tiểu Hàn thị gật gật đầu, trên mặt lộ ra một tia lạnh lẽo trào phúng: “Chẳng qua là để cho người nhà mẹ đẻ hai nhà coi thôi.”
Thường Nhuận Chi nhưng là biết Thái tử này.
Đại khái là vì có lời nói của Nguyên Vũ đế và việc làm đều mẫu mực, vị thái tử gia này cùng Nguyên Vũ đế rất giống nhau, vui vẻ thu nạp tiểu mỹ nhân vào hậu viện. Thái tử phi, Thái tử lương đệ, còn có Thái tử nhũ nhân, thị thiếp Thái tử còn đang chờ đợi nữa, hậu viện của vị Thái tử này, đều đã bị chiếm đầy, có thể thấy được người đếm phần đông.
Ở giữa, nhà mẹ đẻ hai vị Thái tử lương đệ, có thể nói là duy trì thế lực trụ cột vững vàng cho Thái tử.
Nhưng xem biểu cảm của Thái tử phi, lại hiển nhiên đối với việc Thái tử mang theo hai vị lương đệ cùng nhau tham gia cung yến, cảm thấy thập phần không thoải mái, sắc mặt cực kỳ không tốt.
Thường Nhuận Chi nhất thời hỏi: “Thường nữ quan... Không phải là nhị cô nương phủ An Viễn hầu sao?”
“Đúng vậy.” Uyển Bạch cười nói: “Là tỷ tỷ của tam cô nương.”
Thường Nhuận Chi lập tức hiểu rõ.
Trách không được tiểu Hàn thị để hai cung nga này đi cùng nàng, hóa ra đều là “Đơn vị liên quan“.
Trên mặt Thường Nhuận Chi liền có thêm hai phần thân thiết, cầm vật đã chuẩn bị tốt khi xuất môn thưởng cho hai người. Xích Thược và Uyển Bach dịu dàng khom người tạ ơn.
Thường Nhuận Chi đi một lát, nhìn thấy ven bờ cách đó không xa, từ núi giả rườm rà đi ra quái thạch lâm, trên đỉnh quái thạch lâm có một cái đình hóng mát.
Xích Thược nói với Thường Nhuận Chi: “Chỗ kia ở trên cao, phong cảnh cũng tốt, nếu không tam cô nương đi chỗ đó ngồi thử đi?”
Thường Nhuận Chi tự nhiên không có dị nghị.
Ba người chậm rãi bước lên.
Đình hóng mát nhìn không tính cao, nhưng dưới chân đến cùng là tảng đá đôi đi ra, có chút khó đi. Ở núi giả trong đống tễ đến tễ đi, thình lình còn có thể bị đá vụn tử các chân.
Sắp đi lên mấy bậc thèm đá cuối cùng, bên tai Thường Nhuận Chi nghe thấy có tiếng người nói chuyện.
Xích Thược ngẩng đầu kinh ngạc nói: “Đã có người đến trước.”
Vị trí đình hóng mát thấp thoáng ở bên trong núi giả, trong đình mặc dù có người, cũng sẽ bị che lấp, cho nên trước đó ba người Thường Nhuận Chi cũng không biết nơi này đã có người ở.
Mặt trên người kia nghe được động tĩnh, cũng thò người ra xem, một nữ quan nhíu mày, nói: “Thái tử phi ở chỗ này tạm nghỉ ngơi, không biết là người nào đến?”
Thường Nhuận Chi nhất thời lên cũng không phải, mà xuống cũng không phải, tiến thối lưỡng nan.
Còn không đợi nàng ra tiếng, giọng nói ôn hòa của Thái tử phi đã vang lên: “Vô phương, đều đã đến chỗ này, cũng không thể để cho người ta đi xuống. Đem người mời lên đi.”
Thường Nhuận Chi khom người cảm tạ, kiên trì đi lên chỗ cao, tiến nhập đình hóng mát.