Kế Thê
Chương 257 : Vô đề
Ngày đăng: 09:18 18/04/20
Editor: Bộ Yến Tử
Thường Nhuận Chi phi thường nôn nóng, từ ngày đó Thái tử được Nguyên Vũ đế thả ra, nàng liên tục đứng ngồi không yên, tinh thần một ngày sai quá một ngày.
Cảm xúc như vậy là lần đầu tiên xuất hiện.
Thu Lâm và Trầm Hương đều gấp đến độ không có biện pháp, mời Thái y mở phương thuốc an thần cũng không thấy có hiệu quả, chỉ có thể đi mời Thụy Vương phi và thái thái phủ An Viễn hầu đến trấn an.
Chính là cũng không có tác dụng quá lớn.
Tình huống liên tục xảy ra như vậy đến khi Lưu Đồng hồi kinh.
Nhìn thấy Lưu Đồng, phản ứng đầu tiên của Thường Nhuận Chi đó là chạy vội qua gắt gao ôm ấp hắn.
Một đám người đi theo phía sau Lưu Đồng nhất thời đều có chút há hốc mồm.
Ho... Cửu Hoàng tử phi thật đúng là... Nhiệt tình.
Lưu Đồng cũng có chút ngoài ý muốn, theo bản năng ôm lấy nàng, trong lòng lại trào ra một luồng nhiệt lưu, ấm áp hòa hợp.
Thường Nhuận Chi nhẹ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói: "A Đồng, thiếp rất nhớ chàng..."
Lưu Đồng vỗ nhè nhẹ lưng nàng: "Ta cũng nhớ nàng, ta đã trở về."
Thường Nhuận Chi ôm Lưu Đồng một hồi lâu, ổn định cảm xúc nới hắn ra, sau đó liền nhìn thấy một đám người cấp dưới ở phía sau hắn sờ mũi nạo hậu não chước.
Thường Nhuận Chi cũng có chút ngượng ngùng, mặt đỏ lên.
Lưu Đồng cười cười, dắt tay nàng, quay đầu nói với đám người phía sau: "Đều về nghỉ ngơi trước đi, có việc gì ngày mai lại nói."
"Dạ, điện hạ."
Mọi người nhỏ giọng đi rồi, Lưu Đồng chuyển ánh mắt ngưng chú trên người Thường Nhuận Chi, nhíu mày nói: "Nhuận Chi, sao nàng lại gầy như thế? Nhìn rất tiều tụy."
Vừa nói như thế, Lưu Đồng mới nhận thấy phản ứng hôm nay của Thường Nhuận Chi khi nhìn thấy hắn có chút bất thường.
Lưu Đồng vội nhìn về phía nàng, vẻ mặt Thường Nhuận Chi hơi trắng: "Thánh thượng cho chàng vào cung?"
"Ừm." Lưu Đồng nói: "Chuyện xấu xong xuôi, luôn muốn vào cung phúc mệnh. Mấy lần trước không phải đều như vậy?"
Lưu Đồng xuất ngoại ban sai cũng đã hơn một năm, thói quen tiết tấu như vậy.
Nhưng Thường Nhuận Chi lại phi thường bất an.
"Có thể hay không... Đừng đi?" Chính nàng đều biết câu hỏi này hiển nhiên vô nghĩa.
Lưu Đồng không nói gì nhìn nàng, nhíu mày sau đó nhẹ giọng hỏi: "Nhuận Chi, nàng đang lo lắng cái gì?"
Thường Nhuận Chi liếm liếm môi, chẳng sợ mới uống canh thang, như cũ cảm thấy môi khô chát.
"A Đồng, Thái tử được giải vòng cấm, gần đây cũng đã bắt đầu đi làm việc. Ý đồ bệ hạ rất rõ ràng, ông ta muốn trợ Thái tử khôi phục quyền thế, Sầm Vương và Thập Tứ đệ gần đây làm việc cũng cảm giác được bước tiếp bước là tiếp nối gian nan... Thiếp nghĩ, bệ hạ muốn động thủ với chúng ta."
Lưu Đồng lặng im, một lát sau nói: "Nếu là như thế, cũng không có biện pháp."
"Nhưng mà..." Thường Nhuận Chi vội vàng ngồi thẳng thân thể, lại nghe Lưu Đồng nói: "Thế lực Ngũ ca ở Yến Bắc, phát triển nhanh chóng xa xa so với tưởng tượng của chúng ta. Vùng Yến Bắc, thậm chí phụ cận Yến Bắc đã cam chịu thần phục Ngũ ca. Có lẽ phụ hoàng còn không biết biên quan cùng tới gần tướng lãnh lãnh địa biên quan là ý tưởng gì, nhưng phụ hoàng muốn nâng đỡ Thái tử, vứt bỏ Ngũ ca, đó tuyệt đối là không có khả năng."
"Ý của chàng là... Thụy Vương sẽ chỉ huy vào kinh, rồi sau đó... Bức cung sao?" Thường Nhuận Chi nín thở ngưng thần hỏi.
"Sẽ không." Lưu Đồng nói.
"Vậy..."
Lưu Đồng chậm rãi thở hắt ra: "Theo tính tình Ngũ ca, mặc dù huynh ấy muốn ngôi vị hoàng đế, cũng sẽ không thể lưu hậu thế bêu danh thí huynh giết phụ. Nói như thế, trừ phi phụ hoàng dậy tâm tư muốn giết Ngũ ca hơn nữa thật sự động thủ, bằng không, Ngũ ca sẽ không tạo uy hiếp gì tới sinh mệnh phụ hoàng."
"Nhưng mà bây giờ, bị uy hiếp là chúng ta ở kinh thành." Thường Nhuận Chi nhẹ giọng nói: "Thiếp cảm thấy, hình như bệ hạ chờ chàng hồi kinh..."
"Ừ." Lưu Đồng thở dài: "Trước khi Ngũ ca đi từng nói với ta, nếu thế lực huynh ấy lớn mạnh, tạo uy hiếp thật lớn cho Thái tử, phụ hoàng dưới tình huống thúc thủ vô sách sẽ bắt lấy nhược điểm của huynh ấy, khiến huynh ấy không hành động được, lấy ta đứng mũi chịu sào mà áp chế. Chính là không nghĩ tới, lúc này sẽ trước tiên. Xem ra, phụ hoàng vì Thái tử, thật là nóng nảy."
Lưu Đồng vỗ nhè nhẹ sau lưng Thường Nhuận Chi, nhìn nàng cười: "Nhưng nàng đừng lo lắng, sở hữu sau lộ đường lui, ta đều đã nghĩ tốt lắm. Phụ hoàng muốn làm sao đối phó ta, chúng ta tận lực bồi tiếp."