Kế Thê

Chương 294 : Cấp doanh

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Edit: Bộ Yến Tử - Diễn Đàn



Nam Bình vương bắt đầu giải thích cùng phu thê Lưu Đồng: "Quý phi nương nương tìm Thụy vương, nói hi vọng có thể để Cửu ca ghi tạc danh nghĩa bà ta, Thụy vương cự tuyệt. Quý phi nương nương lại nói, hi vọng có thể hỏi qua Cửu ca, sau đó lại để Thụy vương cho bà ta đáp án."



Lưu Đồng cau mày, Thường Nhuận Chi trấn an hắn, hỏi Nam Bình vương: "Quý phi nương nương còn nói gì không?"



"Quý phi nương nương nhờ đệ chuyển cáo Cửu ca, hi vọng Cửu ca còn nhớ đến chuyện lúc trước huynh cầu bà ta hỗ trợ cầu hôn."



Lưu Đồng lâm vào trầm tư.



Nam Bình vương thông thấu trong lòng: "Cửu ca sớm biết chuyện Thái Tử sắp xếp Mạc gia thay mận đổi đào, cũng biết Quý phi nương nương đứng giữa bao che. Lúc trước cầm chuyện này uy hiếp Quý phi nương nương hỗ trợ sao?"



Lưu Đồng gật đầu: "Lúc trước muốn cầu hôn, sợ phụ hoàng không đồng ý cho nên nhờ bà ta hỗ trợ nói thêm vào."



Nam Bình vương hiểu rõ, vuốt cằm nói: "Cửu ca chỉ để ý suy xét, đệ chờ đáp án của huynh."



Lưu Đồng tức giận liếc hắn ta: "Đệ mỗi ngày đều nhàn rỗi không có chuyện gì làm sao?"



"Cửu ca đang chê đệ tới chỗ này cầu ân cần hả?" Nam Bình vương cười nói: "Đệ làm việc rất tốt, nhưng mà dù sao không phải chuyện gì đệ cũng đích thân đi, không phải sao? Đệ đây không muốn phạm vào lỗi lầm mệt thân."



Nam Bình vương khách khí hỏi Thường Nhuận Chi muốn một chén trà uống, thản nhiên đùa bỡn với Lưu Cảnh Lăng.



Lưu Đồng kéo Thường Nhuận Chi đến một bên, Thường Nhuận Chi hỏi hắn: "Lúc trước chàng cùng Quý phi nương nương đề cập đến hôn sự, ở giữa còn có một đoạn sâu xa?"



"Ừ." Lưu Đồng nói: "Khi đó Quý phi nương nương không thể không giúp ta, dù sao ta đã nói rõ, nếu bà ta không giúp ta, ta sẽ lấy chuyện Thái Tử cấu kết Mạc gia thay mận đổi đào tố cáo lên phụ hoàng. Khi đó phụ hoàng không có khả năng để chuyện đó dao động địa vị Thái Tử, một khi chuyện bại lộ ra, cuối cùng Thái Tử không có việc gì nhưng nói không chừng Quý phi nương nương sẽ có. Cho nên bà ta không thể không giúp ta. Chỉ là, bà ta không vừa ý bị ta uy hiếp, cho nên thầm kín ước định cùng ta. Nếu có một ngày bà ta cầu ta điều gì, ta có thể hỗ trợ cũng phải dốc lòng giúp bà ta."




Tâm phúc của Quý phi thấy Thụy vương đi xa, nói thầm: "Thụy vương thực lãnh tình, cũng không nói hỗ trợ ở trước mặt bệ hạ nói tốt."



"Thụy vương vừa mở miệng nói trước mặt bệ hạ, chuyện chỉ định này sẽ không bao giờ thành." Quý phi thở dài: "Vẫn là tự ta đến nói."



Tâm phúc chần chờ: "Nương nương tính toán làm cách nào thuyết phục bệ hạ?"



Quý phi lắc đầu: "Tạm thời yên tĩnh chờ thời cơ, chuyện này phải tiến hành theo chất lượng. May mà thời gian còn đầy đủ, không cần vội."



Tâm phúc của Quý phi lại thở dài: "Nếu Thụy vương nguyện ý, thay thế bệ hạ hạ một thánh chỉ không phải được rồi sao, còn muốn nương nương khổ tâm cô nghệ nghĩ cách... Nếu không, chúng ta đến nói một tiếng cùng Hiền phi, để bà ta nhắc việc này trước mặt Thụy vương?"



"Không ổn." Quý phi lắc đầu: "Mặc dù tính tình Hiền phi tốt, nhưng Thụy vương sẽ không vui khi thấy ta cầm chuyện này đi quấy rầy bà ta."



"Cũng phải, Hiền phi nương nương cũng là người có tính tình tĩnh lặng."



Quý phi cười: "Đi thôi, sau này mỗi ngày chúng ta đều đến trước mặt bệ hạ lắc lư, từ từ nói thêm từng chút vào."



Quý phi hạ quyết tâm, quả thực từng ngày từng ngày đều đến trước mặt Nguyên Vũ đế lắc lư một lúc. Hôm nay đưa điểm tâm, ngày mai đưa nước trà, ngày tới sẽ đưa chén canh.



Mắt thấy tinh thần Nguyên Vũ đế một ngày tốt hơn một ngày, cũng chờ mong Quý phi mỗi ngày đến thăm ông ta, Quý phi xem ở trong mắt, vui vẻ trong lòng.



Hôm nay, bà ta đúc Nguyên Vũ đế uống canh, trò chuyện các hoàng tôn cùng Nguyên Vũ đế, không khỏi nói đến bản thân bà ta.



"Cũng là do nô tì không có phúc khí, không thể vì bệ hạ sinh dục hoàng tự." Quý phi buông tiếng thở dài: "Nếu nô tì có con, nói vậy bây giờ, nô tì cũng có người vây quanh gọi tổ mẫu."