Kế Thê

Chương 49 : Nội đấu

Ngày đăng: 09:16 18/04/20


Thường Nhuận Chi cũng không biết tới một loạt phong ba này.



Sau khi nàng trở lại phủ Thái Tử, lại tiếp tục lâm vào bận rộn.



Bất quá trôi qua mấy ngày, coi như Thái Tử phi đem rất nhiều việc chồng chất đưa lên, dường như là chờ nàng trở về xử lý.



Thường Nhuận Chi cảm thấy vô lực.



Cuối cùng thì Thái Tử phi là đang báo ân, hay là báo thù vậy?



Dù vậy, Thường Nhuận Chi cũng chỉ có thể tĩnh hạ tâm đến xử trí việc này.



Chờ nàng hoãn quá thần lai, đã qua ba ngày.



Cuối cùng có thể nghỉ tạm một lát, Thường Nhuận Chi cảm thấy tâm tình vô cùng tốt.



"Bên kia, Thái Tử phi không có phân phó thêm cái gì hả?" 



Nàng hỏi Diêu Hoàng: 



"Có quên chuyện gì hay không?"



"Không có."



Diêu Hoàng lắc đầu, cười nói: 



"Cô nương có thể hảo hảo nghỉ ngơi một chút, hai ngày trước mệt muốn chết rồi nha."



Thường Nhuận Chi gật đầu nói: 



"Còn đi, ngược lại vội vã cũng không biết phải làm gì, phải ngủ một giấc cho thẳng sống lưng mới được."



Diêu Hoàng liền tiến lên vuốt ve phần eo cho nàng, Ngụy Tử lãi nhãi nói: 



"Cô nương không có phát hiện, đã nhiều ngày Phương đại nhân kia đều không có lẽo đẽo chạy đến trước mặt cô nương lãi nhãi nữa."



"Hửm?"



Thường Nhuận Chi nghi hoặc nhìn sang, suy nghĩ một chút nói: 
"Vậy sau đó thì sao?" Diêu Hoàng nhịn không được hỏi.



Ngụy Tử nói: 



"Sau đó chính là lão ma ma đã trở lại. Lão nhân gia bà miệng cũng kín, chưa nói Phương gia nửa câu không phải. Nhưng ở chỗ Thái Tử phi, bà luôn muốn cho cái lý do gì. Đại khái là Thái Tử phi nghe xong lý do của bà ta, cũng mắng Phương gia vừa thông suốt. Du Chu cô nương nghe được không nhiều lắm, cũng chính là cái gì 『già mà không kính』, 『khinh thường người phủ Thái Tử』, 『vẫn là Phương gia trèo cao』, này nói một ít."



Ngụy Tử nhìn nhìn Thường Nhuận Chi, thấy nàng đích xác đang nghe, nhân tiện nói: 



"Mặc dù bên ngoài lão ma ma không có nói Phương gia nửa câu không phải, nhưng nhân gia hỏi tình huống Phương gia, bà ta cũng giả bộ lơ đãng lộ chút tin tức. Này không, nhóm tiểu nha hoàn liền truyền ra ngoài, nói hiện tại, Phương gia là do một thị thiếp làm chưởng gia, lão thái thái ở trong tiểu viện an dưỡng thân thể, thường xuyên cùng thị thiếp Phương đại nhân lui tới, dường như tình cảm mẫu tử hai người tốt lắm, còn nói, có một ngày lão thái thái cùng Phương đại nhân cãi nhau ầm ĩ thật sự lợi hại, Phương đại nhân bị lão thái thái mắng cẩu huyết lâm đầu, cái thị thiếp kia ở ngay một bên khóc như lê hoa mang mưa... Rồi sau đó không đến hai ngày, lão thái thái liền đem đại cô Du Chu bắn trở lại, Phương đại nhân đến mời qua hai hồi, đại cô của Du Chu không đồng ý hồi Phương phủ, bẩm Thái Tử phi, cầm một bút vinh dưỡng bạc, qua hai ngày liền tính toán cách phủ dưỡng lão."



Thường Nhuận Chi nhíu lông mày: 



"Hiện tại, chưởng gia Phương gia là Tô Nguyên Mi?"



"Hình như không phải." 



Ngụy Tử lắc đầu: 



"Du Chu nói, đương gia kia họ Trần."



"Họ Trần... Trần Đông Mai?" 



Thường Nhuận Chi nhíu mày nói: 



"Vậy mà không phải Tô Nguyên Mi?"



"Mặc dù không phải Mi di nương kia, nhưng lại có quan hệ vô cùng tốt với Phương lão thái thái, tất nhiên là Mi di nương không thể nghi ngờ."



Ngụy Tử bát quái nói: 



"Nô tì đoán, tất nhiên là do chuyện Phương đại nhân còn đang dây dưa với cô nương, để cho Mi di nương biết được. Mi di nương liền đi nói cho Phương lão thái thái, khuyến khích Phương lão thái thái đến nháo Phương đại nhân, bằng không mẫu tử hai người bọn họ làm sao có cơ hội ầm ĩ tới như vậy? Bây giờ cô nương làm nữ quan ở phủ Thái Tử, trong lời nói của lão thái thái sẽ đẩy tất cả tội lỗi lên phủ Thái Tử, ngược lại cũng chẳng có gì lạ."



Diêu Hoàng gật gật đầu: 



"Khó trách, Thái Tử phi mắng Phương phủ."



Thường Nhuận Chi mím môi cười.