Kế Thê

Chương 6 : Giao phong

Ngày đăng: 09:16 18/04/20


Edit: Bộ Yến Tử



Đến cùng, Thẩm thị cũng không có xông vào được, Ngọc Kỳ chặn bà ta lại khuyên bảo.



Bày ra tư thế thân gia, Thẩm thị nâng cằm nhìn chằm chằm Ngọc Kỳ để nàng đi mời con dâu bà ra ngoài.



Ngọc Kỳ vốn là nhìn Thẩm thị không vừa mắt, ngược lại cũng cười tủm tỉm ứng

phó, sau khi trở về bẩm báo cùng tiểu Hàn thị, theo phân phó của tiểu

Hàn thị, để cho Thẩm thị đợi một lát, mới cho người mời bà ta tiến vào.



Tiểu Hàn thị là phu nhân Hầu phủ, trên người là thân phận cáo mệnh phu nhân, quần áo đẹp đẽ quý giá, trang dung tinh xảo, ngồi ở trên ghế chủ vị,

một ánh mắt cũng khiến cho người ta tự giác phải nhượng một đầu.



Thẩm thị mặc dù có một nhi tử tiền đồ, nhưng mà xuất thân bà không cao, sau

đó lại bởi vì thủ tiết nuôi nấng nhi tử, hàng năm làm lụng vất vả, cho

nên so với tiểu Hàn thị châu tròn đầy đặn, bà có vẻ gầy trơ cả xương,

trên mặt không có mấy lượng thịt, hơn nữa bà vốn là người lòng dạ hẹp

hòi, xem đi xem lại vẫn là một bộ tướng khắc nghiệt.



Khi vừa đi

vào, nhìn thấy người ngồi trên chủ vị là tiểu Hàn thị, tuy hai người

cùng thế hệ cùng bối phận, nhưng mà Thẩm thị không khỏi sinh ra cảm

giác tự biết xấu hổ.



Nhưng bất quá chỉ trong nháy mắt.



Thẩm thị thi lễ cho có lệ, nhìn tiểu Hàn thị cười, nói: “Thân gia...”



Vừa nghe thấy xưng hô này, tiểu Hàn thị cười như không cười đánh gãy bà:“Phương lão thái thái thật đúng là khách ít đến a, bất quá xưng hô này

cần phải kêu cho đúng rồi.”



Tiểu Hàn thị hơi ngồi thẳng thân, từ

đầu đến chân chỉ chỉ một thân trang sức cùng xiêm y của mình, nói: “Ta

đây mặc chính là triều phục mệnh phụ, luận lễ, Phương lão thái thái phải gọi ta một tiếng『Hầu phu nhân』 mới phải.”



Nụ cười trên mặt Thẩm thị nhất thời cứng lại.



”Nếu không xưng hô như vậy, đối với ta mà nói không có sao. Nhưng mà trong

viện của ta lại nhiều người nhiều miệng, chưa biết chừng miệng ai đó lớn liền nói ra ngoài. Một truyền mười mười truyền trăm, truyền đến lỗ tai

quý nhân trong cung, đến lúc đó trách tội đến trên đầu Phương đại nhân,

vậy cũng chỉ có thể mất nhiều hơn được. Lão thái thái, ngươi nói có đúng không?”


đứng lên, khẩu khí nói chuyện cũng thập phần mạnh mẽ, trên mặt cũng dữ

tợn lên.



”Nữ tử xuất giá tòng phu, ngươi đã gả đến Phương gia

chúng ta, phải an tâm giúp chồng dạy con! Chính bản thân ngươi không làm cho Chương nhi vui mừng, bây giờ còn định dựa vào thân phận nhà mẹ đẻ

làm bộ làm tịch...”



Lời giáo huấn này còn chưa nói xong, đã bị

tiểu Hàn thị bao che khuyết điểm lạnh giọng cắt đứt: “Con ta chính là

dựa vào thân phận nhà mẹ đẻ làm bộ làm tịch, thì tính sao?”



Tiểu

Hàn thị “Đông” một tiếng bỏ ly trà xuống, khẽ híp ánh mắt nói: “Lão thái thái thật sự là uy phong thật lớn, trước mặt ta cứ như vậy giáo huấn

con ta. Nếu ta không có ở đây, còn không biết ngươi sẽ đối xử con ta thư thế nào đấy!”



”Ta...”



”Lão thái thái, ta cho ngươi thời

gian ba ngày, kiểm kê cho tốt đồ cưới con ta, chuẩn bị tốt thư hòa ly,

ba ngày sau, mang theo nhi tử ngươi tới, đi phủ nha trình đơn giải

quyết. Con ta sau này không còn là tức phụ Phương gia ngươi nữa!”



Tiểu Hàn thị đứng lên, dừng một chút nói: “Nếu đồ cưới con ta cùng tờ đơn kê khai có một chút không giống, Phương gia các ngươi sẽ chờ đơn kiện

trình lên phủ nha đi! Người tới, tiễn khách!”



Tiểu Hàn thị tức giận phất tay áo, Thường Nhuận Chi cơ trí theo phía sau nàng.



Phía sau thanh âm Thẩm thị kêu la bị nàng tự động che chắn.



Thường Nhuận Chi không khỏi cảm thán.



Nguyên chủ nếu biết chủ mẫu có thể bảo hộ nàng như vậy, nàng có thể đem chính mình bức tử tại Phương gia sao?



Chỉ có một suy nghĩ duy nhất, nàng cảm thấy nàng cùng nguyên chủ đến cùng là có chút khác nhau.



Nàng đối với Phương Sóc Chương không có cảm tình, duy nhất để ý, cũng bất quá hắn chỉ là một cái túi da.



Có thể nguyên chủ, sau khi gả đến Phương gia, cả trái tim đều đặt trên người Phương Sóc Chương.



Quả nhiên là tình ái là thứ không bền vững.