Kế Thê

Chương 79 : Tỷ khống

Ngày đăng: 09:17 18/04/20


Editor: Bộ Yến Tử



Thường Âu nghe nói Lưu Đồng đến Hầu phủ, cố ý tìm tới.



Nào biết khi vừa tới liền thấy Lưu Đồng đang nói chuyện với tam tỷ của mình.



Thường Âu nhíu lông mày, bước qua làm dãy phân cách đứng giữa hai người.



"Tiểu tứ làm sao lại đến?" 



Thường Nhuận Chi kinh ngạc nhìn Thường Âu, hỏi: 



"Lúc này không phải đệ nên ở trường học đọc sách sao?"



Thường Âu hừ hừ hai tiếng, phòng bị nhìn chằm chằm Lưu Đồng, nhưng mà làm Lưu Đồng cảm thấy không hiểu.



Mặc dù tương lai Lưu Đồng là con rể Hầu phủ, cũng là tỷ phu của Thường Âu, nhưng cho đến cùng hắn cũng là Hoàng tử, sao có thể để người vô lễ như vậy chứ?



Thường Nhuận Chi nhẹ giọng nói: 



"Tiểu tứ, sao đệ lại không biết lễ nghi như vậy hả? Nhìn thấy Cửu Hoàng tử còn không chào?"



Thanh âm tuy rằng nhẹ, nhưng chân thật đáng tin.



Thường Âu ủy khuất nhìn Thường Nhuận Chi, nhưng là làm Thường Nhuận Chi mềm lòng.



Cũng may Lưu Đồng rất biết điều làm người giảng hòa, nói: 



"Không có chuyện gì, Tiểu Tứ đây là không xem ta như ngoại nhân đó, ta cao hứng."



Lưu Đồng nở nụ cười, lại hỏi Thường Âu: 



"Tiểu tứ hạ học?"



Thường Âu hừ một tiếng tính như trả lời, trầm mặc không hé răng dựa ở bên người Thường Nhuận Chi.



Thường Nhuận Chi sờ sờ đầu hắn.



Thường Âu đã mười một tuổi, cũng được tính là một nửa đại tiểu tử. Tuy rằng vóc người còn chưa lớn, nhưng trong một năm này vóc dáng lại cao lên rất nhiều. Một thiếu niên lang nhẹ nhàng như vậy, tiếp qua vài năm nữa sẽ lớn lên, bà mối đăng môn làm mối không biết có bao nhiêu.



Lần trước Tiền di nương trải qua nhắc nhở chỉ điểm của Thường Nhuận Chi, ngược lại cũng không ngoan bắt Thường Âu đọc sách.



Vì thế, Thường Âu càng thêm yêu thích tam tỷ hắn, chỉ cảm thấy có tam tỷ hắn ở đây, hắn làm cái gì đều thư thái.




Nhạc thị là người không nhiều chủ kiến, theo chỗ tiểu Hàn thị biết được Cửu Hoàng tử là lão thái thái xem trọng, cọc hôn sự này cũng là lão thái thái tác thành, tự nhiên đối với Lưu Đồng không có ý kiến, còn nhắc Thường Nhuận Chi sau này muốn quá ngày lành.



Nhạc thị luôn luôn nhận định lão thái thái có ánh mắt hảo, nếu là do lão thái thái nhìn trúng, thì phải là tốt nhất.



Mẹ vợ xem con rể, càng xem càng vui mừng, Nhạc thị theo nhà ăn đi ra, liền cười đến hợp bất long chủy.



Tiền thị liền trêu ghẹo bà nói: 



"Khi lần đầu tam cô nương xuất giá, cũng chỉ nhìn thấy ngươi khóc, sau đó tam cô nương bị ủy khuất hòa ly hồi phủ. Lúc này tam cô nương vừa muốn xuất giá, ngươi cũng đã nở nụ cười. Nghĩ đến lần này tam cô nương là gả đúng người, sau này cũng sẽ không thể chịu ủy khuất."



Nhạc thị nhớ tới cọc hôn sự lần đầu của nữ nhi, tranh luận: 



"Cũng là do ta khi đó không chịu van cầu thái thái, để lão thái thái ra mặt nhìn người..."



"Tốt lắm, ta không xem từ trước, liền xem về sau." 



Tiền thị vỗ vỗ tay Nhạc thị, nói: 



"Sau khi tam cô nương xuất giá đã là Hoàng tử phi, so với thân phận thái thái Phương gia còn cao quý hơn. Cửu hoàng tử còn chưa có con nối dòng, tam cô nương vào phủ nếu có thể một lần được con trai, vị trí này đã có thể ngồi được vững vàng. Ai còn nhớ thương Phương gia."



Nhạc thị cũng là hết giận gật gật đầu, lại chần chờ ngập ngừng nói: 



"Tiền tỷ tỷ, ngươi nói... Tam cô nương xuất giá hai năm, đều không thể có thai, có phải hay không..."



"Phi phi phi!" 



Tiền thị lập tức nói: 



"Đó là bởi vì họ Phương kia cách xa tam cô nương, tam cô nương lại bị bệnh, thân thể tam cô nương cũng không có tật xấu."



Nhạc thị cũng vội vàng hướng trên đất thóa hai miệng, nói: 



"Tiền tỷ tỷ nói không sai, sau khi tam cô nương hồi phủ lão gia thái thái đã mời thái y xem mạch cho nàng, còn điều trị thân thể cho nàng, tam cô nương nhất định có thể hảo hảo mà, sau khi lập gia đình nhất định sẽ sinh đại mập tiểu tử."



Tiền thị cười gật đầu, lại nghĩ tới cái gì che miệng nói: 



"Lại nói tiếp, nghe nói lúc trước Cửu Hoàng tử còn từng đưa dược liệu trong phủ tới, nhường tam cô nương bồi bổ thân thể... Nói không chừng lúc ấy Cửu Hoàng tử nhận thức tam cô nương, liền quan tâm tam cô nương. Hai cái hài tử này thật đúng là có duyên phận."



Nhạc thị tự nhiên hi vọng nữ nhi và con rể có thể hòa thuận mĩ mãn, nghe Tiền thị nói như vậy nụ cười liền treo trên mặt, thật lâu cũng không tiêu, lại cùng Tiền thị nói xong lời hay về Cửu Hoàng tử.



Rõ ràng lúc này hai người mới thấy mặt Lưu Đồng, lúc tán gẫu hắn nhưng lại cũng tán gẫu được quật khởi, nói xong, đề tài đã oai đến chân trời.