Khác Thủ Tiên Quy
Chương 69 : Hách Liên Thập Cửu
Ngày đăng: 09:44 18/04/20
Sau khi Phương Khác hẹn gặp Trần Chử và Viên Kim, thì đi xem thử cửa hàng mà hai người tìm được. Vị trí địa lý rất tốt, trong khu mua bán Cửu Tỉnh của Côn Luân, có thể coi là vị trí tốt nhất đẳng, cũng là nhờ Viên Kim thu xếp này nọ. Phương Khác kinh ngạc không thôi, Viên Kim này bình thường đối xử với họ cứ quấn riết lấy không tha cho ai. Nhưng khi làm những việc này, thái độ không kiêu ngạo không tự ti, nói chuyện cũng rất hay.
Phương Khác nhìn tòa nhà ba tầng trước mặt, nụ cười sáng lạn. Nơi này về sau chính là nguồn linh thạch của y.
“Đặt tên đi.” Viên Kim nhìn cửa hàng cũng thấy kích động, tuy bây giờ chẳng qua chỉ là cái vỏ rỗng, còn chưa có hàng hóa. Gần đây hắn và Trần Chử bận chuyện cửa hàng, nên chưa đến đại lục Thanh Hoa quan sát. Hôm nay hai người chuẩn bị gặp Phương Khác xong sẽ trực tiếp đến trận truyền tống… mấy hôm nay liên lạc qua hạc giấy với Phương Khác, hắn không ngờ Phương Khác lại đưa ra không ít kiến nghị mà hắn cảm thấy rất thú vị, chẳng hạn ý nghĩa của nhãn hiệu. Nhưng trong đó hắn càng thích ý tứ khác của Phương Khác, đó chính là chuyện của cửa hiệu về sau, Viên Kim hắn có thể toàn quyền làm chủ.
Bình thường mà nói những cửa hàng này đều tên là Đan Bảo các,Vạn Bảo các, hoặc là lâu gì đó, đương nhiên cũng có một vài cái tên rất văn nhã.
Phương Khác suy nghĩ một lát, nói: “Vậy đặt là Tụ Linh các đi.” Nói xong cười híp mắt nhìn Viên Kim và Trần Chử.
“Tụ linh khí thiên địa… hơn nữa cũng phù hợp với thứ chúng ta bán, bán vật tụ linh khí thiên địa. Vừa không quá nhã, quá nhã khó tránh không đủ thông tục, cũng không quá tục.” Trần Chử vô thức đọc lại vài lần rồi nói.
Phương Khác mím môi muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ cười. Y có thể nói, ý nghĩa của Tụ Linh cách, là tụ tập linh thạch sao?
Mà Viên Kim lại co giật khóe môi, cửa hàng này cứ định như thế? Một câu là định? Đối với Viên Kim, tên một cửa hàng rất quan trọng, nếu hắn muốn đặt tên nhất định phải đi hỏi những sư huynh sư đệ học thuật quái tượng nhờ tính xem. Chứ sao có thể tùy tiện như vậy.
“Tiếp theo, phải làm phiền hai vị sư huynh rồi.” Phương Khác thành khẩn nói với hai người.
Trần Chử thản nhiên đáp ứng. Mà Viên Kim mấp máy môi cuối cùng cũng không nói ra mấy lời châm chích, nhưng cảm giác bước lên thuyền tặc cứ nghẹn mãi trong lòng không thể xua tan.
Mặt Trí Tiêu đen đen: “Ta bảo ngươi sử ra kiếm chiêu biến ảo ngươi dùng lúc mới học, chứ không phải kiếm quyết.”
“Sư thúc, đệ tử không học qua kiếm chiêu… không, kiếm chiêu ban đầu đệ tử học chính là kiếm chiêu của kiếm quyết này.” Phương Khác vô tội nói.
Trí Tiêu nhe răng, sờ râu dưới cằm rồi chậm rãi nói: “Vậy ngươi diễn luyện chặt gọt, đâm chém trăm lần cho ta.”
Tuy Phương Khác nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo lời Trí Tiêu nói, thực hiện động tác cơ bản đơn giản nhất, cũng là thứ mà y kiên trì luyện trên vạn lần mỗi ngày cho đến nay: Chặt, gọt, đâm, chém.
Những động tác này bây giờ y làm rất lưu loát, còn cực nhanh, nhanh đến mức mắt khó nắm bắt. Trăm lần cũng chỉ một lúc mà thôi.
Trong mắt Trí Tiêu lóe qua một chút dị sắc. Kiếm của Phương Khác này không xen tạp bất cứ trường phái nào, cũng không có dấu tích của người khác. Rất thuần túy, chỉ thuộc về bản thân Phương Khác. Hiện tại hễ là kiếm tu trong môn phái, sau khi luyện tập động tác cơ bản, trước khi chọn kiếm quyết thuộc về mình, đều sẽ học một bộ kiếm pháp đơn giản dùng để biến ảo trong môn phái, cho hằng ngày luyện tập biến chiêu, đối địch và đối chiêu. Biến chiêu càng nhanh, tự nhiên có thể khống chế người trước.
Vì thế vào thuở đầu, luyện tập kiếm chiêu có ích lợi lớn, dù sao kiếm chiêu cần có tu vi đến trình độ nhất định mới có thể tu luyện, nếu vẫn không luyện kiếm chiêu, có nghĩa khi đối mặt kẻ địch rất bất lợi.
Cứ thế, ban đầu kiếm của những đệ tử này sẽ mang theo thói quen hoặc vết tích của bộ kiếm pháp mà hắn luyện tập. Vì lúc mới bắt đầu học kiếm, dấu vết kiếm ý lưu lại rất khó tẩy sạch. Đến sau đó, sau khi ngộ được kiếm ý, thì phải đi theo kiếm đạo của mình. Lúc này, những dấu vết thâm căn cố đế có ảnh hưởng rất lớn với kiếm tu, ảnh hưởng đến kiếm của hắn.
Phương Khác này… Trí Tiêu cân nhắc một lát. Cuối cùng quy tội cho Phương Khác đến năm mười bảy mới tạm thời chuyển thành kiếm tu, trực tiếp luyện kiếm quyết nên đánh bậy đánh bạ lại được chỗ tốt.
Ông lại không biết, đây là Diệp Vu Thời cố ý, Diệp Vu Thời chưa từng muốn cho Phương Khác học kiếm chiêu.