Khác Thủ Tiên Quy

Chương 7 : Tinh anh đệ tử

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Trong khu rừng rậm rạp này, dưới chân là tầng lá rụng mềm mại tỏa ra mùi mục nát.



Phương Khác nhanh nhẹn lột da rút gân một con linh hổ, lóc khúc xương hữu dụng nhất ra.



Y đã bắt được năm con linh hổ ở đây, còn thiếu năm con. Khúc xương đó của linh hổ là dược liệu để chế tạo một loại đan dược, mà xương của mười con linh hổ là nhiệm vụ y nhận được lần này. Lúc ban đầu thì tay chân vụng về, làm giống như hiện trường phanh thây, đến bây giờ đã không tồi. Trên người linh hổ thứ đáng giá nhất chính là khúc xương đó còn có bộ da lông trắng tuyết.



Nói ra thì tại một vài phương diện tu tiên giả và phàm nhân quả thật không có gì khác biệt quá lớn, chẳng hạn nữ tu sĩ cũng vẫn yêu mến cái đẹp. Y vật của tu tiên giả trừ bình thường do môn phái phát cho, đương nhiên còn có phục sức hoa mỹ. Chỗ cần dùng đến da lông linh thú sáng đẹp nhiều lắm. Hơn nữa số y vật này vốn là pháp khí luyện chế, đường vân xinh đẹp cũng là một loại phù văn.



Cho nên trừ xương linh hổ có thể dùng để giao nhiệm vụ, da lông y cũng có thể bán được một giá không tồi ở khu buôn bán. Tu sĩ kỳ trúc cơ tuy nhiều, nhưng đệ tử kỳ luyện khí còn nhiều hơn, đối với linh hổ mà tu sĩ trúc cơ không xem trọng, tu sĩ kỳ luyện khí thì có thể tránh sẽ tránh.



Phương Khác thu dọn đồ đạc xong, bèn mệt mỏi trực tiếp nằm xuống bãi cỏ, y đã một mình ở trong khu rừng này hơn nửa tháng rồi, đối với y mà nói, đây là chuyện vô cùng thiết yếu, vì bí cảnh Côn Luân không giống như so tài nội môn chỉ cần nhận hình phạt thì có thể không đi.



Ngay cả vết thương vừa rồi bị răng nanh của linh hổ cắn phải đang chảy máu trên tay Phương Khác cũng chỉ tùy tiện dùng đan được mài thành phấn bôi lên. Chiêu này là học được từ một đệ tử ngoại môn, tuy lên đến kỳ trúc cơ những vết thương này không cần phải dùng đan được hoặc bôi dược đều có thể tự lành lại, nhưng vết thương do một số linh thú tạo nên, phía trên có mang theo linh lực hoặc độc dịch của linh thú thì rất khó lành, có thể tạo ra các hậu quả như tê liệt thần kinh mạch, tạm thời nghẽn mạch gì đó. Mà dược bổ đan chuyên dùng để trị những tình huống này, sau khi dùng có thể tiêu trừ ứ huyết và kinh mạch tắc nghẽn trong người, là dược trị thương cực tốt.



Nhưng một bình dược bổ đan lại phải tốn cả hai mươi khối linh thạch tiêu chuẩn, đối với Phương Khác mà nói, chi tiêu của đệ tử nội môn, một năm chỉ có hai trăm linh thạch mà thôi. Một bình dược bổ đan mười hai viên đã bay mất một phần mười tài sản của y.



Nhưng nếu mài dược bổ đan thành phấn thì khác, dược bổ đan mài thành phấn có thể dùng năm đến mười lần, hiệu quả lại giống như uống.



Phương Khác nhắm mắt nhìn như tùy ý thực chất đang cảnh giác dùng linh thức thời khắc chú ý động tĩnh xung quanh. Mấy ngày này, trong môn phái rất náo nhiệt, rất nhiều đệ tử bế môn không ra hay các đệ tử ra ngoài lịch luyện khắp nơi cũng đều trở về, toàn là để chuẩn bị cho bí cảnh Côn Luân mười năm mở một lần sắp tới.


“Đi bằng chân.” Chu Thức Vũ luôn ra vẻ chuyện không liên quan mình nói.



Phương Khác nhìn Chu Thức Vũ một cái, khẽ gật đầu. Sau khi bị thương, ngự kiếm phi hành quả thật không tốt cho thương thế.



Trên gương mặt lạnh như băng xương của Tiêu Xương Thu xuất hiện nghi hoặc nhàn nhạt. Ánh mắt luôn đặt trên người Phương Khác. Cư nhiên ngay cả một chút biểu hiện nhục nhã cũng không có…



Sau khi rời khỏi đội người đó một khoảng nhất định, Phương Khác lấy phi kiếm ra, ngự kiếm về một sơn mạch khác.



Xác định chỗ này không có người xong, Phương Khác nhảy khỏi phi kiếm. Trong miệng tanh ngọt, vị rỉ sét nồng nặc trào lên, Phương Khác nuốt máu xuống, đáy mắt lóe qua chút âm u.



Bị người ta dùng ánh mắt như nhìn con kiến đối đãi, bị đả thương không hiểu ra sao, làm sao có thể hoàn toàn thờ ơ. Y có kiêu ngạo của mình, sau khi đến thế giới này lại nhiều lần phải bất đắc dĩ cúi đầu với người ta. Cảm giác đó làm sao mà dễ chịu cho được?



Mạng người, tại thế giới này chẳng qua là rơm rác. Kiêu ngạo, khi không có thực lực cũng chỉ là trò cười. Chậc, thế giới rất hiện thực rất tàn nhẫn.



Mắt Phương Khác xoay chuyển, nhìn hồi khí đan thượng phẩm trên tay mình, tùy tiện ném vào túi chứa đồ. Sau đó lấy hồi khí đan hạ phẩm của mình ra, trút một viên ném vào miệng.



Lúc này chắc Âm Trầm Ngư sắp đột phá kỳ kim đan rồi đi.



Bí cảnh Côn Luân à, cơ duyên và nguy cơ cùng tồn tại.