Khác Thủ Tiên Quy

Chương 76 : Đại hội Cửu Châu 4

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Phương Hiền Hoa thật sự sẽ có một ngày trở thành người sáng tạo ra kiếm quyết thuộc về mình sao? Hay người này luôn giả vờ? Phương Khác lắc đầu, không phải giả vờ.



Phương Hiền Hoa hình như có cảm giác, nhìn qua phía Phương Khác. Hồi lâu sau không nhìn ra được cái gì, cuối cùng nghi hoặc nhìn Phương Khác, nhíu mày.



Phương Khác thu tầm nhìn lại, cầm bốn lá thăm trên tay, nhìn trụ tròn. Ngày mai là sơ thí, mỗi người đều có bốn vòng tỷ thí, người thắng cả bốn vòng có thể vào vòng sau. Vòng đầu tiên của y chính là Trụ Không, trận đấu thứ hai, thứ ba là người lạ, trận thứ ta là… Trần Phủ.



Phương Khác nhớ tới hòa thượng thanh tú có ánh mắt như dã thú kia. Gã chính là Trần Phủ, gã và Trụ Không đều là phật tu của Cổ Sát tự, vì thế chiếu theo quy định của đại hội Cửu Châu, đệ tử môn hạ của chủ nhà tham gia đại hội Cửu Châu sẽ được thêm vài người, nhưng phải bắt đầu từ sơ thí.



Nghĩ nghĩ, Phương Khác ra bên ngoài sơn cốc. Huyền Dung lập tức đi theo.



“Cược đi, cược đi, tỷ lệ…” Ngoài sơn cốc bày không ít điểm đặt cược xây dựng tạm thời. Những cái này toàn do các cửa hàng lớn mở ra, uy tín cũng được bảo đảm.



Nhưng ngày mai mới là sơ thí, cho nên không mấy náo nhiệt lắm. Chẳng qua… mí mắt Phương Khác giật giật. Trên mảnh vải dài dài viết tỷ lệ đặt cược, y nhìn thấy ba chữ La Thiếu Loan, vị trí còn rất bắt mắt. Thứ tự đối chiến mới vừa ra, điểm đặt cược đã nhanh chóng phản ứng. Tốc độ này…



Vị trí thứ hai đếm xuôi, La Thiếu Loan đấu Trần Phủ, tỷ lệ chọi thắng bại của trận này phân biệt là, năm, bốn, một, phải khoa trương cỡ nào mới có thể chênh lệnh như vậy chứ?



Phương Khác nhìn kỹ, tỷ lệ chọi chênh lệnh như thế phần lớn đều có quy luật. Bình thường đều là phật tu của Cổ Sát tự đối chiến với tu sĩ bình thường, tỷ lệ chọi cực kỳ chênh lệch. Còn lại là một vài tu sĩ của tứ đại thế gia.



Nhưng tên của y có thể vinh quang ở vị trí thứ hai, Trần Phủ này quả thật không phải nhân vật đơn giản.



Huyền Dung đương nhiên cũng thấy được tỷ lệ chọi chênh lệch, sắc mặt rõ ràng rất khó coi. Cho dù nàng có ghét La Thiếu Loan thế nào, nàng cũng hy vọng La Thiếu Loan có thể thắng. Kết quả sơ thí đã gặp phải đối thủ lợi hại như vậy.



“Đạo hữu, có muốn đặt cược không?” Người đó thấy Phương Khác rất có hứng thú liền tiến tới hỏi.



Phương Khác dứt khoát gật đầu, đến trước sạp nói: “Đặt cược nhiều nhất là bao nhiêu linh thạch?”




Hóa ra Tứ Phương Hư Hóa trận này chính là tại thức hải hư hóa ra tu sĩ từng đấu pháp với ngươi trước đó. Nhưng nếu là vậy, công pháp của tu sĩ đó tuy không đổi, nhưng tu vi đều dao động ở rìa kim đan. Hơn nữa chiêu thức không linh hoạt như người thật sử dụng.



Cho nên, hiện nay Phương Khác sắp đột phá kim đan, trận pháp này đối với Phương Khác đã không còn thích hợp.



Nhưng Phương Khác lại nghĩ đến chỗ khác. Tu sĩ hư hóa ra nhất định là tu sĩ mà người thi pháp từng đối chiến, cho nên hơn ba ngàn năm trước Thái A vậy mà đối chiến với nhiều tu sĩ như vậy sao? Hay là chủ nhân khi đó của Thái A đối chiến với những người này? Trong những tu sĩ này có kiếm tu, phật tu, con rối, có nhân tộc, yêu tộc, ma tộc. Có thể thấy năm đó tu sĩ này đặt chân đến rất nhiều nơi.



“Nhữ không cần nghĩ nữa, ngô chính là linh kiếm. Linh kiếm của kiếm chí tôn Thái A.” Thái A đột nhiên lạnh lùng nói, khí thế toàn thân đều phóng ra, đè ép Phương Khác. Thái độ cao ngạo liếc mắt thể hiện hoàn toàn.



Phương Khác cảm thấy hô hấp khó khăn. Lại là cảm giác nghẹn khuất không thể phản kháng này. Nhưng lần này y chỉ nhếch môi cười.



“Thái A, ngươi đang tức giận… sau khi ngươi xem qua cuộn tranh đó thì đã trở nên không bình thường.” Câu này Phương Khác nói rất khẳng định. “Nhưng ngươi đã bắt đầu có cảm xúc rồi đó.”



Phương Khác híp mắt, hàm răng trắng loe lóe.



Thái A lại ngẩn ngơ, hắn đang tức giận? Hắn có cảm xúc rồi? Thái A thu lại uy áp, chỉ dùng đôi mắt ảm đạm nhìn Phương Khác.



Sau đó nói: “Cái gì là tức giận, cái gì là cảm xúc?”



Thái A hỏi đương nhiên như thế, một chút cũng không cảm thấy vấn đề của mình có gì không ổn.



Phương Khác lập tức ngốc lăng. Gương mặt không biểu cảm, còn có ngữ điệu không nhấp nhô của Thái A, khiến y không cách nào phán đoán cảm xúc của hắn. Nhưng Phương Khác có thể xác định rằng, Thái A quả thật không biết.



Y vốn cho rằng Thái A chỉ không hiểu nhân tình thế thái lắm. Nhưng không ngờ… lại là thế này.