Khác Thủ Tiên Quy

Chương 96 : Kết đan 1

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Phương Khác nhìn Trí Tiêu phất tay áo bỏ đi, đi theo.



“Đừng theo ta.” Trí Tiêu quay lại nhìn Phương Khác nói, sau đó khẽ nhíu mày. Linh lực trên người Phương Khác rất sung mãn, có cảm giác muốn tràn ra, xem ra đã sắp đột phá. Ông bèn lấy hộp gỗ đã sớm chuẩn bị ném qua.



“Cầm lấy, tự chú ý chút.” Trí Tiêu nói xong thì đến Thận Hành nhai.



Phương Khác mở hộp gỗ nhìn, là một bình kết kim đan, còn có một trận pháp phòng hộ. Y nhìn hướng Trí Tiêu rời đi trầm mặc một lát mới bỏ hộp gỗ vào nhẫn Nạp Hư.



Đường y chọn tuy gian khổ, nhưng cũng đáng giá. Trên con đường này có Trí Tiêu sư phụ có Diệp Vu Thời, có Tiêu Xương Thu, Trần Chử… bây giờ còn có y.



Phương Khác quay đầu lại nhìn bầu trời phiếm hồng quang xa xa cùng với bia Côn Luân vỡ nát nhìn thấy mà giật mình trên sân thao luyện, với không ít đồng môn mắt ứa lệ.



Côn Lăng đạo nhân dùng sinh mạng của mình xoay chuyển tình thế xấu của Côn Luân.



Trên con đường này còn có Côn Lăng đạo nhân, còn có cả Côn Luân. Phái Côn Luân… Phương Khác hạ mắt, là chốn về của tất cả người Côn Luân, cũng bao gồm y.



Phương Khác trở về tiểu viện của mình, lại thấy một quyển trục gắn trên vòng đồng trước cửa. Phương Khác cầm quyển trục lên, phát hiện trên nó có cấm chế màu đỏ lửa. Một phù văn y rất quen thuộc, đây là phù văn trên bia Côn Luân, mỗi ngày đều có thể thấy. Cấm chế này… Phương Khác cầm thẻ ngọc thân phận ở eo lên, phát hiện hoàn toàn phù hợp với hình dạng độ lớn của thẻ ngọc.



Có lẽ…



Phương Khác lấy nó bước vào phòng, ấn thẻ ngọc lên cấm chế. Không có phản ứng gì. Lẽ nào y nghĩ sai? Phương Khác truyền linh lực vào trong rồi ấn xuống lần nữa, cấm chế liền biến mất, vừa biến mất quyển trục đã mở ra.



Phương Khác kinh ngạc nhìn quyển trục. Quyển trục này rõ ràng là quyển trục viết đầy thời khóa biểu y đã đưa cho Trí Tiêu. Nhưng có chỗ khác, chính là cuối quyển trục dùng chu sa viết… khẩu quyết Sâm La Vạn Tượng. Trừ nó ra, không có thêm bất cứ thứ gì.
Linh lực sôi sục trong người cuối cùng dịu đi, nhưng cũng chỉ là lúc này, Thái A kiếm quyết không chịu cô đơn chạy tới góp vui.



Linh lực trong người Phương Khác bắt đầu vận chuyển theo hai phương thức bất đồng. Mà trong thức hải, Thái A kiếm quyết cùng Sâm La Vạn Tượng kiếm quyết lại đồng thời hiện lên.



Sắc mặt Phương Khác tái nhợt, khí tức trên người không ngừng biến đổi.



Trong đan điền xuất hiện hai loại kiếm khí, bắt đầu giao tranh.



Mà biến hóa này cũng đồng dạng biểu hiện trên lốc xoáy linh lực, chỉ thấy linh lực vốn chỉ lặng lẽ khuếch trương thoáng cái lại biến thành bạo ngược.



Điên cuồng hấp thu linh lực xung quanh, hơn nữa vô cùng bất ổn.



Trần Chử mở to mắt, nhìn tiểu viện của Phương Khác oành một cái hóa thành bụi ngay trung tâm lốc xoáy linh lực.



“… Kết đan khủng bố vậy sao?” Một đệ tử lầm bầm. Cảm giác nhìn viện tử không nhỏ tan biến trước mắt quả là chấn động.



“Đây không phải là kết đan mà là kết anh đúng không?” Một đệ tử khác cũng nói, hiện tại không chỉ viện tử không còn, ngay cả khối đất phía dưới viện tử cũng bị bào thành bụi với tốc độ mắt thường thấy được, bên dưới lốc xoáy linh lực đã trở thành dạng vòi rồng mơ hồ loáng thoáng có thể thấy mặt đất bị phá hoại hoàn toàn, thậm chí còn lõm xuống.



“Quả nhiên là đệ tử của ngươi.” La Thanh nói, nhìn tốc độ lốc xoáy càng lúc càng nhanh, lực phá hoại thật đáng sợ. “May mà nó không ở trong Cùng sơn cốc, nếu không Cùng sơn cốc của ngươi thật sự sẽ trở thành cùng khổ.”



“Hai loại kiếm quyết nó tu luyện đang tranh đấu…” Trí Tiêu nói.