Khách Điếm Lão Bản

Chương 19 : Chân tướng 3

Ngày đăng: 23:17 21/04/20


Chuẩn bị nghĩ ngơi dưỡng sức mấy ngày, ngay khi Trình Cửu Nhụ nhận được tin về Hàn Tử Tự, hai người quyết định tới Biện Kinh, tức nơi tổng đà của Thiên môn ngự tại.



Khoảng một tháng trước, giang hồ vì ai đó xuất hiện mà sôi sục.Trước đấy vẫn có tin đồn rằng tân nhiệm môn chủ Hàn Tử Tự từ biệt sư phụ Vô Tâm La Hán, rời Thiên Hữu cung rồi biệt tích, Thiên môn điều động mấy vạn môn đồ rải khắp cả nước, kiếm tìm khắp nơi mà vẫn không dò ra dấu vết.



Trùng hợp vào chính lúc đó, thế lực tà đạo Nhất Ngôn đường ngày một phát triển, chính đạo lại như rắn mất đầu, khó tránh một phen rung động, lòng người bất an.



Thương Long môn nhiều năm qua lúc nào cũng đứng dưới Thiên môn thừa dịp này bành trướng thế lực, dù chưa nói rõ, nhưng mơ hồ là muốn thay thế vị trí Thiên môn.



Tin đồn này nổi lên khắp bốn phương, khiến mọi chuyện rối rắm vô cùng.Phàm là chỗ nào có thuyết thư tiên sinh, chỗ đó sẽ có chuyện về Hàn Tử Tự.



Có phiên bản nói Hàn Tử Tự sau khi tạm biệt sư phụ, gặp được đại mỹ nữ dung mạo phấn hồng như thiên tiên, giác ngộ công danh lợi lộc thế sự không thú vị bằng, dắt tay mỹ nữ đi quy ẩn sơn lâm.



Có phiên bản lại nói Hàn Tử Tự học nghệ không ***, thêm chuyện cha mất, sợ trở về Thiên môn sẽ gặp phải những kẻ không phục tùngmà tạo phản, thành vật hy sinh trong cuộc đấu đá tranh giành quyền lực, vì vậy chỉ có thể trốn mất dạng.



Và phiên bản đang lưu hành rộng rãi nhất nói là Hàn Tử Tự trên đường hạ sơn hồi hương, gặp phải cao thủ mai phục của Nhất Ngôn đường. Khổ chiến ba ngày ba đêm, đất đá mịt mùng, trời u đất ám, nhưng cuối cùng không địch lại bọn tà đạo ti tiện dùng chiến thuật lấy thịt đè người. Hàn Tử Tự bị giam giữ, bây giờ đang ở trong thủy lao của Nhất Ngôn đường.







Dọc đường, Mạc Ly được nghe không ít phiên bản, nét mặt tuy không tỏ vẻ mấy nhưng bụng thì cười thầm.Cái gọi là mồm miệng thế gian là đây. Nếu không phải bản thân biết rõ chân tướng, khéo cũng sẽ tin một hai phiên bản. Cũng phải thừa nhận, mấy thuyết thư tiên sinh này kể chuyện mới tỉ mỉ chi tiết, điên loan đảo phượng thế nào, cơ hồ đổi trắng thay đen được.




Trong gian phòng lịch sự tao nhã, Mạc Ly rót cho Trình Cửu Nhụ một ly đầy, “Hà cớ gì phải tốn kém thế, chỉ là một bữa ăn thôi mà, qua loa cũng được.”



Trình Cửu Nhụ cười: “Cả tháng trời chạy vội, chúng ta đã chịu khổ không ít, có cơ hội thì phải khao mình một phen.”



Mạc Ly cũng cười: “Coi thế đi, huynh cũng đâu thích xa hoa phung phí, chắc là có sắp xếp gì đúng không?”



Trình Cửu Nhụ thâm ý nhìn Mạc Ly, “Đúng là không gạt được ngươi. So với tên Dược Lang cẩu thả kia, ngươi thật *** ý đấy!”



Mạc Ly vừa gắp thức ăn cho Trình Cửu Nhụ, vừa nói: “Sao nào, tên Dược Lang cẩu thả kia vẫn là đối tượng thủy chung của huynh đấy thôi, không phải à?”



Trình Cửu Nhụ bất giác nhoẻn miệng, không đáp, khẽ nhấp ngụm rượu.



“Nói chính sự đi.” Trình Cửu Nhụ nghiêm túc, “Ta nắm được thông tin là tối nay Hàn Tử Tự sẽ mở bữa tiệc chiêu đãi vài người bạn tri kỷ chí cốt ở Ngưng Thủy các này, lý do là…”



Mạc Ly nghe tới đây, tim bắt đầu nhảy loạn, “Ýhuynh…”



Trình Cửu Nhụ gật đầu, “Nhã gian ta đặt này sát vách với căn phòng Hàn Tử Tự mở tiệc.”