Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào

Chương 47 : Liên hoàn bộ!

Ngày đăng: 21:03 19/04/20


Trên đời này, lời đồn truyền bá nhanh nhất, là lời đồn có thêm thành phần hương diễm bên trong, khi đó sẽ thế như chẻ tre tiến triển cực nhanh, huống chi lần này còn có thêm Truy Ảnh Cung đang âm thầm châm ngòi thổi gió! Cho nên chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, cố sự về “Di thái thái (tiểu thiếp) của Bái Kiếm Sơn Trang cùng chú kiếm sư tư thông, vốn có ý đồ vụng trộm đào tẩu, sau khi bị phát hiện thì thẹn quá thành giận gây nổ hủy chú kiếm diêu” đã oanh oanh liệt liệt truyền khắp đại giang nam bắc, nhưng lại bị dân chúng qua vô số lần gia công nhuộm đẫm, đã đem Phong Vân Liệt tươi sống viết thành một tiểu nhân nhi mảnh mai chịu khổ, bị lừa gạt đến nỗi cửa nát nhà tan hàng đêm rơi lệ, thập phần cảm động, mà vì gia tăng tính thú vị của cố sự, còn đặc biệt thêm vào một đoạn “Thẩm công tử sau khi nghe thấy tin tức, nháy mắt liền bị sợ ngây người, bởi vì y căn bản là không có cách nào tưởng tượng ra lại có người bất trung với tình yêu, thế cho nên nắm lấy ống tay áo của Tần cung chủ hỏi về sau ngươi có thay lòng đổi dạ hay không” đáng yêu này, quả thực để người nhịn không được đau lòng.



Như trong dự đoán, các môn phái cũng phân phân phái ra nhân thủ, giơ roi thúc ngựa đến Bái Kiếm Sơn Trang xem rõ thực hư.



“Trang chủ.” Quản gia sốt ruột nói, “Hiện tại khắp nơi đều là lời đồn, chúng ta phải làm thế nào?”



Phong Vân Liệt sắc mặt xanh mét, ngồi trên ghế dựa không nói được một lời.



“Không thì… trước mở lại lò đúc?” Quản gia thử hỏi, “Quá mấy ngày nữa các chưởng môn đều sẽ đến đây, tốt xấu gì cũng nên tìm cách hồ lộng cho qua trước.”



Phong Vân Liệt gọi người tới, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu.



Quản gia gật đầu, cúi thắt lưng lui xuống chuẩn bị.



“Trang chủ.” Lại có một hạ nhân báo lại, “Thẩm minh chủ cùng Tần cung chủ đến đây.”



“Mời vào.” Phong Vân Liệt điều chỉnh cảm xúc một chút —— lần này lời đồn chợt truyền khai, hắn cũng từng hoài nghi là những người này âm thầm giở trò quỷ, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì hình như cũng không có lý do gì để làm như vậy. Dù sao Thẩm Thiên Phong nếu đã cảm thấy Bái Kiếm Sơn Trang có dị thường, lấy thực lực cùng Minh chủ vị của hắn, hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn quang minh chính đại để điều tra ngọn nguồn, ở trên giang hồ cũng không phải chưa từng có tiền lệ, làm như vậy còn có thể đánh cho mình trở tay không kịp, cần chi khổ cực mất hai tháng thông truyền, để mình có đầy đủ thời gian che dấu bí mật, càng miễn bàn ngày ấy hắn là tận mắt nhìn thấy Thẩm Thiên Lăng gặp chuyện. Cho nên tư tiền tưởng hậu, cũng chỉ có thể quy kết cho một chưởng môn môn phái nào đó miệng to nhưng tâm nhãn thấp, ở bên ngoài bại hoại lung tung.



“Phong trang chủ.” Thẩm Thiên Phong cùng Tần Thiếu Vũ đẩy cửa đi vào.



“Nhị vị sao lại đến đây.” Phong Vân Liệt cười đứng lên.



“Tất nhiên là nghe được một ít tin tức.” Thẩm Thiên Phong nói, “Ta nói thẳng, trang chủ cũng đừng nên để ý, nhưng Bái Kiếm Sơn Trang đã gần hai ba tháng không có đúc kiếm, có phải xảy ra vấn đề gì hay không?”



Phong Vân Liệt nghe vậy thở dài, nhìn qua tâm tình rất là trầm trọng.



“Ta thu được tin tức, nói các môn phái đều phái người đang chạy đến đây, trang chủ nếu là có chuyện gì khó xử, nói ra chúng ta có lẽ sẽ giúp đỡ được một chút.” Tần Thiếu Vũ cũng nói, “Dù sao nếu không phải trang chủ thu lưu, Lăng nhi cũng không có hoàn cảnh an tĩnh dưỡng thương.”



“Bệnh tình của Thẩm công tử thế nào?” Phong Vân Liệt đổi đề tài.



“Đã không sai biệt lắm.” Tần Thiếu Vũ nói, “Nguyên bản chúng ta định đến cáo từ, nhưng lần này Bái Kiếm Sơn Trang xảy ra chuyện, chúng ta tất nhiên phải lưu lại ra tay tương trợ, làm sao có thể rời đi.”



Phong Vân Liệt nghe vậy thiếu chút nữa một hơi nghẹn tại yết hầu, nếu không phải tại các ngươi ở đây, ta sao lại chậm chạp không chịu mở lò đúc.




(Kinh kịch là hát bội á, người hát thường kéo dài các âm điệu, tìm hiểu thêm vềkinh kịch)



“Bước đầu tiên, chúng ta phải tìm ra tung tích của chú kiếm sư.” Tần Thiếu Vũ nói, “Rồi sau đó liền có thể sử dụng việc này bức Phong Vân Liệt tự mình giao ra Huyền Hải Ngọc .”



“Ân?” Thẩm Thiên Lăng hoàn toàn không lý giải được.



“Bằng không ngươi cho ta vì sao muốn để chưởng môn các phái đến đây?” Tần Thiếu Vũ cười cười, “Muốn điều tra bí mật chú kiếm sư, chỉ cần chúng ta rời khỏi Bái Kiếm Sơn Trang, Phong Vân Liệt sớm hay muộn cũng sẽ đúc kiếm, cần gì tốn sức như thế. Mà nếu trong sơn trang đang đúc kiếm, lại đột nhiên có mấy chục môn phái trùng trùng điệp điệp tìm tới cửa, miệng còn luôn nói về Huyền Hải Ngọc , Phong Vân Liệt sau khi biết tất sẽ thất kinh. Người khi ở thời điểm nguy cấp nhất, phản ứng đầu tiên đều là bảo vệ tốt thứ mình quan tâm nhất, cho nên đến lúc đó, hắn rất có khả năng sẽ tự mình đến chỗ Huyền Hải Ngọc được cất giấu.”



Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt phi thường sùng bái nhìn nam nhân của y.



“Như thế nào?” Tần Thiếu Vũ quát quát mũi y.



“Ân.” Thẩm Thiên Lăng mi nhãn cong cong, “Vẫn là ngươi lợi hại nhất .”



Diệp Cẩn khụ khụ, “Cần chúng ta tránh đi không?”



Tần Thiếu Vũ trắng trợn nói, “Cần.”



Thẩm Thiên Lăng: …



Kỳ thật cũng tốt rồi, chúng ta không phải rất sốt ruột cần hôn nhẹ đâu… Ngô.



Diệp Cẩn vạn phần không biết nói gì, kéo Thẩm Thiên Phong đi vào phòng.



Mao Cầu đứng ở trên bàn đá, liều mạng ngưỡng cổ, đôi mắt tiểu hắc đậu sáng ngời hữu thần.



Ám vệ ngồi xếp bằng trên nóc nhà, nhất tề cảm khái, cứ chiếu theo tư thế này, thiếu cung chủ nhà ta sau khi lớn lên tất nhiên sẽ không cần lo việc tìm vợ a…



Có được chân truyền cao thâm của cung chủ, quả thực không thể càng thêm tà mị lãnh khốc hơn a.



Hết