Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào

Chương 73 : Bữa tiệc và diễn trò

Ngày đăng: 21:04 19/04/20


“A hoàng~~~” Mộ Hàn Dạ chợt đề cao âm điệu.



Thẩm Thiên Lăng bất ngờ không kịp đề phòng, bị giật mình một cái, còn cho là có thích khách đánh lén.



Tần Thiếu Vũ kéo y vào trong lòng, bất mãn trừng mắt nhìn Mộ Hàn Dạ một cái.



Hoàng Đại Tiên cũng vô cùng sợ hãi, “Ngươi gọi cái gì, ” chính mình bất quá chỉ đánh cái hắt xì thôi mà.



“Đời này kiếp này, trong lòng ta đều chỉ có một mình A Hoàng,” Mộ Hàn Dạ nghiêm túc nắm tay hắn, “Nhất quyết sẽ không đem oanh oanh yến yến gì đó để ở bên người, thậm chí ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn một cái, A Hoàng đừng vì thế mà thương tâm.”



Hoàng Đại Tiên im lặng rút tay về, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thương tâm.



“Chỉ bảo ngươi diễn trò mà thôi.” Tần Thiếu Vũ nhìn hắn.



“Diễn trò là chuyện nhỏ, nhưng vừa rồi A Hoàng chẳng qua chỉ nghe ngươi nói, thì suýt nữa đã tức giận ho ra máu, sao ta nỡ chứ.” Ngữ điệu Mộ Hàn Dạ rất nghiêm nghị, bá khí vương giả một phương.



Thẩm Thiên Lăng cơ hồ muốn cúng bái công lực tưởng tượng của hắn —— nếu không phải vừa rồi tận mắt thấy Hoàng Đại Tiên đánh hắt xì, hắn đại khái cũng sẽ bị ngữ điệu của Mộ Hàn Dạ hù dọa, quả thực không thể chân thật hơn nữa, đáng xứng làm một diễn viên xuất sắc của giang hồ.



Hoàng Đại Tiên tuy đã sớm quen với bộ dạng này của hắn, nhưng trước đó đều chỉ có hai người bọn họ ở chung, nay lại ở trước mặt Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Lăng, nên vẫn cảm thấy thập phần dọa người. Bất quá nếu là nắm lấy áo hắn rít gào răn dạy, hiển nhiên chỉ càng thêm dọa người, vì thế liền tận lực tâm bình khí hòa nói, “Thương lượng chính sự với Tần cung chủ đàng hoàng đi.”



“Vậy A Hoàng phải cam đoan không ăn giấm.” Mộ Hàn Dạ nhấn mạnh, đáy mắt tràn ngập ý tứ “Ta thật sự thật sự rất không muốn”.



“Ta cam đoan.” Hoàng Đại Tiên gật đầu.



“Cũng không thể không cho ta lên giường.” Thanh âm Mộ Hàn Dạ rất nhỏ, nhưng hiển nhiên không có tác dụng giữ bí mật, Thẩm tiểu thụ 囧 một chút, bắt đầu suy xét xem mình có cần đi về tránh mặt trước không.



Trong lòng Hoàng Đại Tiên khó chịu, mình khi nào đáp ứng để hắn lên giường a?



Ánh mắt Mộ Hàn Dạ vừa cố chấp lại vừa khẩn thiết, rõ ràng nhất định phải đợi được một đáp án.



Hoàng Đại Tiên thở dài, tuy không trả lời, bất quá rõ ràng cũng không hề phản bác.



Ngầm đồng ý.



Mộ Hàn Dạ rất vừa lòng, vì thế nói với Tần Thiếu Vũ, “Ta phải làm thế nào?”



“Loại chuyện như diễn trò này, theo lý Mộ huynh nên có kinh nghiệm hơn ta mới đúng.” Tần Thiếu Vũ nói, “Ta không dám múa rìu qua mắt thợ.” (Nguyên văn là múa búa trước cửa Lỗ Ban, nhưng ta đổi thành thế này cho dễ hiểu^^~)



Thẩm tiểu thụ ở trong lòng yên lặng nói, kỳ thật các ngươi cũng kém cạnh bao nhiêu a, tám lạng nửa cân, đúng là hồ bằng cẩu hữu.



Bốn người thương nghị kế hoạch đại khái một chút, rồi ai nấy tự trở về chuẩn bị. Mộ Hàn Dạ sau khi vào nhà còn nhấn mạnh, “A hoàng nhất định không được ghen.”



Hoàng Đại Tiên ngồi ở bên bàn uống trà.



“A hoàng giúp ta thay y phục?” Mộ Hàn Dạ giống nhu keo dính ôm lấy hắn.



“Vì sao phải thay y phục?” Hoàng Đại Tiên nhíu mày.



“Muốn đi diễn trò, tất nhiên phải thay một thân y phục chỉnh tề.” Mộ Hàn Dạ kéo hắn qua, “A hoàng thích ta mặc cái gì?”



Hoàng Đại Tiên vốn muốn nói “Ngươi mặc cái gì ta cũng không thích”, nhưng trời có mưa gió khó lường, ai biết đầu hắn nghĩ một nơi mà miệng lại nói một nẻo, “Ta thích ngươi cái gì cũng không mặc.”



Sau đó toàn bộ thế giới liền im lặng .



Sắc mặt Mộ Hàn Dạ đầy khiếp sợ, hiển nhiên nhất thời bán khác còn chưa cách nào tiếp nhận loại vui sướng cực đại này!



Mà Hoàng Đại Tiên sau khi ý thức được mình nói sai, nháy mắt cũng có chút ngũ lôi oanh đỉnh, há miệng muốn giải thích nhưng hết nửa ngày cũng không sắp xếp được ngôn ngữ để nói, mà trong khoảng thời gian hắn trầm mặc, sắc mặt Mộ Hàn Dạ ở đối diện đã từ trắng biến thành hồng, từ hồng biến thành tím, đủ loại màu sắc.



“Ta ——” Hoàng Đại Tiên vất vả lắm mới nói ra một chữ, sau đó liền thấy Mộ Hàn Dạ mười ngón tung bay, trong nháy mắt đem chính mình lột trần trụi, ngay cả cái khố cũng không giữ lại! Hơn nữa bởi vì kiểu dáng đai lưng quá mực phiền phức, hắn thậm chí còn không kịp cởi, mà đưa tay xé thẳng, dây trân châu gắn trên đó “lạch cạch” rơi xuống đó.



Hoàng Đại Tiên: …



Hoàng Đại Tiên: …



Hoàng Đại Tiên: …
Vì sao lại là ta, Thẩm tiểu thụ 囧囧, sau đó nhu thuận nói, “Ừ, đi xem cũng được, tóm lại cũng dạo chợ xong rồi, hồi cung cũng không có chuyện gì làm.” Lời kịch này quả thật không thể càng tiêu chuẩn hơn.



Triệu Càn nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục nhìn Mộ Hàn Dạ.



“Cũng được.” Mộ Hàn Dạ cười cười, “Chúng ta đành phải làm phiền rồi.”



Triệu Càn vui đến sắp không kìm được, nhanh chóng đưa mọi người đến nhà.



Dân chúng trong chợ rất thất vọng, bởi vì mọi người còn chưa nhìn Thẩm công tử đủ đâu nha.



Triệu đại nhân thật là đáng ghét a…



Đại phận của Triệu phủ rất lớn, bất quá bởi vì Sở Uyên vẫn thi hành chính sách tiết kiệm, cho nên bên trong cũng không bày biện quá nhiều trang sức phức tạp, vào đông vạn vật hiu quạnh, nhìn qua có chút thanh lãnh.



“Thơm quá.” Thẩm Thiên Lăng khịt khịt mũi.



“Là hậu viện đang nướng thịt dê.” Triệu Càn nói, “Thất Tuyệt Vương rời đại mạc đã lâu, cũng không biết cơm canh Trung Nguyên có hợp khẩu vị hay không, vừa lúc trong nhà có một đầu dê con, nướng đem đãi khách.”



Thẩm Thiên Lăng âm thầm nhéo nhéo Tần Thiếu Vũ —— Triệu đại nhân này thật biết tự giác, ngay cả cơm cũng đã chuẩn bị tốt !



“Nga?” Mộ Hàn Dạ nhướn mày, “Không nghĩ tới Triệu đại nhân cư nhiên lại có lòng như thế, ta đây thật không biết xấu hổ.”



“Việc nhỏ thôi, Thất Tuyệt Vương khách khí rồi.” Triệu Càn đưa mọi người đến đại sảnh, hạ nhân vội vàng dâng lên điểm tâm và trà thơm, vừa thấy liền biết là đã được trải qua chuẩn bị tỉ mỉ.



Lần này nhân vật chính là Mộ Hàn Dạ, Thẩm Thiên Lăng vui vẻ tự tại, ăn ăn hạt dưa uống uống nước trà, đợi một lát còn có trò hay để xem, cảm giác quả thật không thể thích ý hơn được nữa!



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc tất nhiên không có quang minh chính đại vào cửa, bất quá vào lúc Mộ Hàn Dạ đang nói chuyện phiếm, bọn họ đã đem tất cả ngóc ngách trong nhà tra xét một lần, sau khi xác định không có bất cứ mai phục nào mới rời đi, kết quả mới vừa ra khỏi cửa liền đụng phải ám vệ Truy Ảnh Cung.



Da đầu ảnh vệ Thất Tuyệt quốc lập tức bắt đầu run lên.



“Vừa rồi chúng ta vẫn luôn đi theo các ngươi.” Ám vệ Truy Ảnh Cung cao hứng phấn chấn.



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc vốn định không nhìn tới, bất quá nghĩ tới Mộ Hàn Dạ từng dặn dò phải tận lực khách khí, vì thế thản nhiên nói, “Ừ.” Kỳ thật đã sớm cảm thấy bị theo dõi, bất quá bởi vì Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Lăng cũng ở trong phòng, cho nên mới không so đo nhiều.



“Có nhìn thấy vị cô nương mặc hồng y ở hậu viện không?” Ám vệ Truy Ảnh Cung nói, “Nàng chính là nữ nhi thứ tư của Triệu Càn, cũng là người được chuẩn bị để tặng cho Thất Tuyệt Vương.”



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc gật đầu, “Ừ.”



Tuy rằng tiểu đồng bọn ngoại trừ “ừ” ra thì không còn nói gì khác, nhưng điều này một chút cũng không ảnh hưởng tới nhiệt tình của ám vệ Truy Ảnh Cung! Cho nên bọn hắn tiếp tục nói, “Mỗi một chỗ Thất Tuyệt Vương đến, các ngươi đều phải kiểm tra trước một lần?”



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc khẽ nhíu mày, “Chẳng lẽ Tần cung chủ không cần?”



Tất nhiên không cần a! Ai cần quản Cung chủ chứ, võ công cao như vậy! Ám vệ Truy Ảnh Cung kịch liệt gật đầu, sau đó tiếp tục nói, “Chúng ta chỉ phụ trách phu nhân và thiếu cung chủ.”



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc có chút mờ mịt, vốn muốn hỏi xem vậy thủ hạ của Tần cung chủ ở đâu, bất quá tỉ mỉ nghĩ lại một hồi thì quyết định từ bỏ —— bọn họ quả thật không muốn để cho đối phương bất cứ cơ hội ba hoa nào nữa. Trên thực tế, lần đến Trung Nguyên này, bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, trên đời lại có người có thể nói nhiều đến như vậy. Mỗi lần ám vệ Truy Ảnh Cung lải nhải, sẽ cho người ta một loại ảo giác, đó là nếu ngươi không lên tiếng ngăn cản, bọn họ có thể sẽ tiếp tục nói mãi, vĩnh viễn cũng không dứt.



Quả thực là suy nghĩ một chút thôi thì sau lưng đã phát lạnh.



Đầu bếp Triệu phủ chiên xào nấu hấp, hơn nữa còn mua đến món ăn ngon nhất từ tửu lâu bên ngoài, không bao lâu đã bày đầy một bàn lớn. Thẩm Thiên Lăng vừa vào nhà ăn lập tức bắt đầu hối hận, sớm biết như vậy thì đã ăn ít điểm tâm một chút rồi, ăn bên này rõ ràng có lời hơn a!



“Triệu đại nhân nhọc lòng rồi.” Mộ Hàn Dạ rất có lễ tiết, cử chỉ lộ ra phong cách quý tộc của hậu dệ Hoàng gia một phương.



Hoàng Đại Tiên đi phía sau hắn đã làm tôt chuẩn bị phải đứng gác hồi lâu, dù sao mình cũng giả trang thị vệ, không thể cùng ngồi xuống ăn, chỉ mong rằng hắn đừng đưa ra chủ ý kỳ quái gì nữa là được.



Thế nhưng Mộ Hàn Dạ đã mở miệng nói, “Triệu đại nhân có thể chuẩn bị thêm một bộ bát đũa hay không?”



“Tất nhiên tất nhiên.” Triệu Càn gật đầu, lại khó hiểu nói, “Thất Tuyệt Vương còn muốn chờ người?”



“Cũng không cần chờ.” Mộ Hàn Dạ cười cười, đưa tay chỉ Hoàng Đại Tiên, “Chuẩn bị cho A Hậu.”



Hoàng Đại Tiên sửng sốt, đây lại là cái xưng hô kỳ lạ gì nữa a?



Hết