Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào
Chương 76 : Một danh hào vô tình xuất hiện!
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
“Kỳ thật cũng không cần nghĩ.” Diệp Cẩn vừa ăn canh vừa chậm rãi nói, “Không bằng cứ gọi Truy Ảnh Cung chủ Thẩm Thiên Lăng đi. ”
Trong lòng ám vệ lập tức điên cuồng vỗ tay, không sai, chúng ta đã mói gọi như thế thật lâu rồi, nhưng vẫn không dám, bởi vì nhất định sẽ bị đập. Cho nên rốt cục vẫn là Diệp cốc chủ có khí phách, thật không hổ là đại tẩu của phu nhân nhà ta.
“Sao nào?” Tần Thiếu Vũ hỏi Thẩm Thiên Lăng.
Ám vệ vô cùng hy vọng phu nhân nhà mình nhanh chóng gật đầu, như vậy ngay cả trình tự âm thầm cầm quyền cũng có thể lược bỏ, trực tiếp bước lên thượng vị, quả thực không thể sảng khoái hơn được nữa.
Nhưng đáng tiếc Thẩm Thiên Lăng lại rất không chịu thua kém, lắc đầu nói, “Không được!”
“Vì sao?” Diệp Cẩn bật cười, “Không đủ uy phong?”
“Cũng không phải.” Thẩm Thiên Lăng ghét bỏ, “Rất trắng trợn.” Một chút cũng không uyển chuyển.
“Mọi người trên giang hồ đặt danh hào, phần lớn đều phải có căn cứ .” Diệp Cẩn nói, “Tỷ như Thập Tam Nương, chính là vì nàng dùng ba thước hồng lăng (lụa hồng) làm vũ khí. Thiên Phong được xưng là Hàn Ảnh Kinh Hồng, cũng có liên quan đến khinh công, không phải chỉ nghe hay là được.”
“Vậy còn ngươi?” Thẩm Thiên Lăng hỏi Tần Thiếu Vũ, “Chưa từng nghe ngươi nhắc tới.”
“Danh hào là để người ngoài gọi, không cần phải nói cho ngươi.” Tần Thiếu Vũ cười cười, “Nhớ rõ ta là tướng công ngươi là được.”
“Nói một câu cũng được mà.” Thẩm Thiên Lăng nổi hứng thú, “Là cái gì?”
“Xích Viêm Phong Kiếm.” Diệp Cẩn ở một bên nói.
Thẩm tiểu thụ cảm thấy mình như đang nghe thiên thư (loại sách có chữ nghĩa khó hiểu – QT), “Có ý gì?”
“Ngươi nghe không hiểu, là vì ngươi chưa thấy qua hắn đại khai sát giới.” Diệp Cẩn nói, “Thiếu Vũ nội lực chí dương, khi đại khai sát giới là lúc dày đặc nhất, ngay cả bảo kiếm trong tay cũng biến thành màu đỏ tươi, giống như bị liệt diễm đốt cháy, cho nên mới có danh hào này.”
“Thật vậy?” Thẩm Thiên Lăng có chút giật mình.
“Ngươi vĩnh viễn cũng không nên thấy.” Tần Thiếu Vũ xoa xoa mặt y.
“Ta đây phải gọi là gì?” Thẩm Thiên Lăng còn đang rối rắm vì vấn đề này.
Diệp Cẩn nói, “Vậy thì phải xem ngươi am hiểu cái gì.”
Thẩm Thiên Lăng 囧, “Nhưng ta không có võ công.”
“Không cần liên quan tới võ công.” Tần Thiếu Vũ nói, “Thứ khác cũng được.”
“Tính sổ sách?” Thẩm Thiên Lăng cảm thấy mình am hiểu thứ này nhất, nghĩ nghĩ lại cường điệu, “Bất quá ta nhất định sẽ không gọi là Thần Toán Tử (người tính toán như thần), hay là Kim Toán Bàn (bàn tính tiền)!” Nghe qua thật ngu ngốc.
Diệp Cẩn cười ra tiếng, “Ngươi muốn gọi cũng không gọi được, trên giang hồ đã có một Kim Toán Bàn, sau khi chúng ta khởi hành đến Đông Bắc, nói không chừng còn có thể gặp được.”
“Có ý tưởng gì không?” Tần Thiếu Vũ nhìn về phía cửa.
Thiên a, chúng ta chờ thật lâu biết không! Ám vệ liên tiếp nhấc tay!
“Viên vĩ hoa yêu!”
“Nhất thống tam giới!”
Thẩm Thiên Lăng cùng Tần Thiếu Vũ đang ở trà lâu cách đó không xa ăn điểm tâm, nhìn theo hai người đi vào phủ, sau đó nói, “Thất Tuyệt Vương cũng rất biết diễn kịch a.”
“Làm kẻ quân giả, nếu không biết đem cảm xúc ẩn giấu trong lòng, chỉ sợ đã không thể ngồi yên trên ngôi cửu ngũ.” Tần Thiếu Vũ nói, “Sở Uyên như vậy, Mộ Hàn Dạ tất nhiên cũng như vậy.”
“Kỳ thật mỗi người đều như vậy.” Thẩm Thiên Lăng cười cười, “Người sống trên đời, ai cũng phải diễn trò, bất quá có vài người chỉ diễn trò với đối thủ, nhưng lại có vài người ngay cả thân bằng hảo hữu của mình cũng không tin nổi, loại thứ nhất không có gì đáng trách, nhưng loại thứ hai không khỏi sống quá mệt mỏi rồi.”
“Ta đây là loại nào?” Tần Thiếu Vũ hỏi.
Thẩm Thiên Lăng một giây do dự cũng không có, “Tất nhiên là loại thứ hai.”
“Nga?” Tần Thiếu Vũ nhướn mày, “Vì sao?”
“Bởi vì ngươi thường xuyên diễn trò với ta.” Thẩm tiểu thụ hừ hừ, “Giống như tối hôm qua vậy, còn diễn trại chủ lưu manh.” Sau đó làm bộ cướp dâu đem mình ném lên giường, quả thực không thể biến thái hơn nữa —— vạn nhất truyền ra nhất định sẽ ném người chết.
Tần Thiếu Vũ cười ra tiếng.
“Biến thái.” Thẩm Thiên Lăng chọt chọt ngực hắn.
“Có muốn đi xem náo nhiệt không?” Tần Thiếu Vũ hỏi y, “Mang ngươi đến Triệu phủ.”
“Nhưng giờ là ban ngày.” Thẩm Thiên Lăng nói, “Vạn nhất bị phát hiện thì làm sao.”
“Sẽ không.” Tần Thiếu Vũ lắc đầu, “Chỉ là một số trạch viện bình thường đơn giản, mang ngươi đi vào dễ như trở bàn tay.”Quả thực không thể khí phách hơn nữa.
“Cũng được!” Thẩm Thiên Lăng một ngụm đáp ứng.
Loại chuyện xem bát quái này, có xem bao nhiêu lần cũng không ngán a!
Bốn phía Triệu phủ có không ít ảnh vệ Thất Tuyệt quốc mai phục, sau khi nhìn thấy Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Lăng đều có chút khó hiểu, bất quá đã ở chung nhiều ngày như vậy, bọn họ đã đem hai người nhận định thành người phe mình, cho nên cũng không bước ra ngăn cản.
“Ăn không?” Ám vệ Truy Ảnh Cung nhiệt tình đưa qua một bao đậu rang.
Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc: …
Những người này rốt cục có đầu óc không vậy, lúc mật thám, cư nhiên còn có thể ăn đậu rang như thế?
Ám vệ Truy Ảnh Cung tri kỷ nói, “Nếu các ngươi không thể ăn đậu rang mà không phát ra tiếng, vậy chúng ta còn có trái cây ngào đường.”
Nếu không phải trước đó Mộ Hàn Dạ đã dặn phải tránh gây xung đột, ảnh vệ Thất Tuyệt quốc rất muốn đập bọn họ một trận.
Hoàn toàn chính là đến quấy rối a.
Mà Triệu Càn sau khi nghe nói Mộ Hàn Dạ tự mình tới cửa, không tránh khỏi lắp bắp kinh hãi.
“Ngươi đây là loại biểu tình gì.” Phu nhân ở bên cạnh giúp hắn sửa sang y phục, “Mau ra ngoài nhìn xem, nếu việc này thật sự có thể thành, vậy sẽ có chỗ dựa lớn.”
“Nói cũng phải.” Triệu Càn chỉnh chỉnh áo, “Dù sao đối với Thất Tuyệt Vương mà nói, đây là một vụ mua bán tốt. Không chỉ có thể lấy được trắc phi như hoa như ngọc, còn thuận ý Hoàng Thượng, mặc kệ nhìn theo phương diện nào, hắn cũng chỉ có lời không lỗ, trừ phi là ngốc tử mới có thể cự tuyệt.”
Hết