Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào

Chương 88 : Ám vệ không làm được đầu bếp không phải ám vệ tốt!

Ngày đăng: 21:04 19/04/20


“Nhặt được?” Thẩm Thiên Lăng nghe vậy sửng sốt.



“Vâng.” Ám vệ Nhật Nguyệt Sơn Trang gật đầu, “Ở trong đống củi.”



Vừa dứt lời, ám vệ Truy Ảnh Cung liền từ phía sau trực tiếp vọt ra ngoài, chuẩn bị đi nhặt vàng.



Thẩm Thiên Lăng: …



Còn không có tiền đồ hơn được nữa không.



Sau một lúc lâu, ám vệ Truy Ảnh Cung ủ rũ trở về, dĩ nhiên cái gì cũng không nhặt được.



Thật là không thể thất vọng hơn được nữa.



Thẩm Thiên Lăng lấy thỏi vàng kia qua nhìn nhìn, chỉ thấy trên đó bóng loáng, không có bất cứ kí hiệu gì, vì thế hơi nhíu mày —— từ xưa đến nay bất luận là quốc gia nào, hoàng kim luôn là tiền có giá trị cao nhất, cho nên dù xuất ra từ quốc khố hay ngân hiệu tư nhân, đều phải khắc kí hiệu lên trên, thõi vàng bóng loáng thế này thật hiếm thấy.



“Chắc là không phải vật của Sở quốc.” Ám vệ Nhật Nguyệt Sơn Trang nói, “Kích thước không đúng.” Nguyên bảo xuất phát từ quốc khố đều có quy định về cân nặng, không có nhà nào tiệm nào muốn thay đổi, một là không hợp luật pháp, hai là cũng không tiện lưu thông.



“Ta cầm đưa cho mọi người xem.” Thẩm Thiên Lăng cảm thấy có chút kỳ quái, vì thế ra khỏi trù phòng chạy tới lầu hai.



Tập thể ám vệ Truy Ảnh Cung lệ nóng doanh tròng, bộ dáng phu nhân chạy tới chạy lui thật là khiến người thích, thậm chí còn phảng phất thấy được cái đuôi tròn.



Ám vệ Nhật Nguyệt Sơn Trang yên lặng cách bọn họ xa một chút.



Ảnh vệ Thất Tuyệt quốc lòng hiểu mà không nói, ai nấy xê dịch sang hai bên trái phải, nhường chút chỗ cho ám vệ Nhật Nguyệt Sơn Trang.



Trù phòng quá nhỏ, khoảng cách an toàn không dễ tìm a…



Bởi vì số người đến Đông Bắc lần này không ít, cho nên nguyên một gian khách sạn đều bị bao gọn. Đám người Tần Thiếu Vũ đang ở trong phòng nghị sự, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân “đông đông đông” truyền đến từ cầu thang, vì thế liền đứng lên mở cửa.



Tuy rằng chuyện tẩu hỏa nhập ma lừa mình cởi y phục này thật sự không thể tha thứ, nhưng hiện tại cũng chỉ đành tạm thời để đó thôi. Vì thế sau khi Thẩm Thiên Lăng vào phòng, liền đem chuyện vừa rồi kể cho mọi người nghe.



“Xem ra năm nay tài vận của Nhật Nguyệt Sơn Trang sẽ rất vượng.” Tần Thiếu Vũ lấy thỏi vàng qua đùa bỡn, “Kiếm củi mà cũng tìm thấy vàng.”



Thẩm Thiên Lăng 囧囧 nhìn nam nhân của mình, vào loại thời điểm này thì không được nói đùa a.



“Quả thật không phải đồ của Sở quốc.” Thẩm Thiên Phong ước lượng một chút, “Nhưng tỉ lệ không sai.”



“Cũng không phải vậy của Thất Tuyệt quốc.” Mộ Hàn Dạ nói, “Chỉ bằng việc không khắc kí hiệu lên trên, đủ để đoán rằng thứ này được làm ra bằng con đường bất chính.”



“Khách điếm có lai lịch gì?” Thẩm Thiên Phong hỏi.


Thẩm Thiên Lăng đang tắm rửa.



“Sao lại không chờ ta.” Tần Thiếu Vũ ngồi xổm bên dục dũng, đưa tay sờ sờ điềm nhỏ hồng hồng phấn nộn trước ngực y, vô cùng phù hợp với vị trí đại hiệp chính khí lăng nhiên.



Thẩm Thiên Lăng chụp tay hắn lại, “Cách xa ta một chút.”



“Vì sao chứ?” Tần Thiếu Vũ bật cười, đơn giản ngồi lên ghế nhỏ ở bên cạnh, “Phu nhân tắm rửa, sao ta có thể không nhìn chứ.”



“Ngươi quả là vô cùng biến thái!” Thật vất vả mới đợi được đến khi bốn bề vắng lặng, Thẩm Thiên Lăng rốt cục có cơ hội khiển trách hành vi không biết xấu hổ vào ban ngày của nam nhân mình, “Thật là phát điên mà.”



“Ta đã làm cái gì hả?” Tần Thiếu Vũ xoa xoa mũi y.



“Ngươi dám giả tẩu hỏa nhập ma!” Biểu tình của Thẩm Thiên Lăng vô cùng khí phách.



Rốt cục cũng biết rồi sao? Tần Thiếu Vũ thật sự nhịn không được, ghé vào bên dục dũng bắt đầu cười lớn.



Thẩm Thiên Lăng: …



Cư nhiên một chút thái độ nhận sai cũng không hề có!



Thật vất vả lắm mới ngừng cười được, Tần cung chủ đứng lên cởi y phục.



“Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì!” Thẩm Thiên Lăng cảnh giác.



“Ngươi nói đi?” Tần Thiếu Vũ để áo ở một bên, sau đó cởi bỏ đai lưng.



“Thân là đại hiệp chính đạo, không được tùy tùy tiện tiện cởi quần a!” Thẩm Thiên Lăng kịch liệt kháng nghị.



“Ta luôn luôn không phải là đại hiệp chính đạo gì đó.” Tần Thiếu Vũ đi vào dục dũng, “Ngươi cứ xem ta như đại ma đầu là được.”



“Cứu mạng a.” Thẩm Thiên Lăng ngao ngao kêu.



Vừa dứt lời, một mũi tên nhọn liền phá cửa sổ mà vào, ghim thẳng tắp trên cây cột.



Thẩm Thiên Lăng còn chưa kịp phản ứng, Tần Thiếu Vũ đã kéo khăn ở bên cạnh qua bao lấy y, phi thân nhảy ra khỏi dục dũng.



“Cung chủ.” Thanh âm ám vệ nhanh chóng xuất hiện ngoài cửa sổ.



“Sao lại thế này?” Tần Thiếu Vũ nhíu mày, sắc mặt rất khó coi.



Hết