Khế Tử

Chương 115 : Thất diệu*

Ngày đăng: 05:22 19/04/20


Thất diệu: Qiyao/Seven Luminaries, nghĩa là Bảy ngôi sao sáng / Bảy hành tinh, trong đó bao gồm mặt trời, mặt trăng và năm hành tinh nhìn thấy được bằng mắt thường. Năm hành tinh này được đặt tên theo ngũ hành trong triết học cổ Á Đông: Hỏa (Mars), Thủy ( Mercury), Mộc (Jupiter), Kim (Venus), và Thổ (Saturn). Đây cũng là nguồn gốc tên gọi các ngày trong tuần. Trong văn hóa của các quốc gia châu Âu, các ngày trong tuần đều được lấy tên theo các vị thần của họ, từ chủ nhật đến thứ 7 lần lượt là Sun, Moon, Mars, Mercury, Jupiter, Venus, Saturn, tương ứng với quan niệm Á Đông gọi theo ngũ hành bên trên.Lăng Tiêu bước từng bước lớn đi trong sân trường, vừa đi vừa dùng sức chà lau nước mắt cứ cuồn cuộn trào ra không dứt, nhưng nước mắt tựa như đê vỡ, chảy hoài chảy hoài không hết.



Nếu không phải vì Bình Tông và Lam Thịnh, nếu không phải vì sắp đến lúc chia biệt, nếu không phải vì rượu...



Lăng Tiêu một đường chạy về ký túc xá, rầm một tiếng cài cửa lại, đứng tựa vào cánh cửa nửa ngày nước mắt mới dần dần ngừng tuôn.



Thật sự là mạc danh kỳ diệu!



Một màn lúng túng như thế, cố tình lại bị Doanh Phong thấy được, mình rốt cuộc cần ở trước mặt cậu ta mất mặt bao nhiêu lần mới đủ.



Lăng Tiêu hít hít mũi, quăng mình lên giường, nằm thẳng rồi lại nằm nghiêng, chính là ngủ không được.



Cậu đứng lên đi tới đi lui trong phòng, thủy chung tâm thần không yên.



Quên đi, tìm một bộ phim coi, có lẽ sẽ dịu đi một chút.



Lăng Tiêu kết nối với một kho phim trực tuyến, phần lớn phim trong đó đều cần trả tiền, phim miễn phí nếu không phải phim cũ đã công chiếu tràn lan, thì chính là mấy sản phẩm nhỏ kì kì quái quái.



Tình trạng kinh tế của Lăng Tiêu hiện tại chỉ có thể cho phép cậu chọn chọn lựa lựa trong đống phim miễn phí, nội dung có thể chọn thật sự không nhiều lắm, cuối cùng cố gắng mãi lựa được một phim nước ngoài không biết của tinh cầu nào được dịch và biên tập lại, trông bìa có vẻ là một phim hành động.



Mặc dù là miễn phí, nhưng nguồn phim lại là 3D, Lăng Tiêu khởi động máy chiếu gắn trên trần, cả phòng lập tức chuyển thành một cảnh trong phim, diễn viên đều trông rất sống động đứng ở trước mặt, người xem có thể đi đến bất kỳ một góc độ quan sát nào, cho dù là từ góc độ diễn viên hay người qua đường.



Mở đầu phim là một cảnh quay trong một mảnh núi rừng, thiết kế phim rất hiệu quả làm cũng khá đâu ra đó, sương mù sáng sớm, chim hót, ánh mặt trời rạng rỡ, hơi thở của bùn đất và cây cối phả lên mặt, khiến người như lạc vào kỳ cảnh.



Lăng Tiêu vốn định lấy bộ phim này tiêu khiển giết thời gian, không nghĩ tới nội dung ngoài ý muốn hấp dẫn cậu, nhất là ngoại trừ lần trước nhìn thoáng qua ở căn cứ, đây là lần đầu tiên cậu thấy tận mắt chủng loài có dung mạo giống mình từ ấu niên lớn dần thành thanh niên,  đây quả thực là một thể nghiệm mới mẻ.



Phim nói đến một tổ chức huấn luyện một đám cô nhi sát thủ, bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cùng huấn luyện, mỗi người đều luyện ra bản lĩnh hơn người, trong quá trình lớn lên, cũng sinh ra cảm tình thắm thiết với nhau, trong đó cũng bao gồm tình yêu.



Nam nữ nhân vật chính là một đôi tình lữ, bọn họ thanh mai trúc mã, trẻ nhỏ vô tư, vừa đến thời kỳ trưởng thành, mới biết yêu, mà đến khi họ trưởng thành, ngay cả lúc so chiêu với nhau cũng không che giấu được mày mắt đưa tình.



Rốt cục có một ngày, sư phụ của họ triệu tập mọi người lại, nhìn các đệ tử một tay nuôi lớn nhiều năm qua người người đều nổi bật, thân thủ bất phàm, trong mắt sư phụ toát ra tán thưởng tự đáy lòng.



Trong các kỳ khảo hạch đã qua, các ngươi mỗi người đều đạt thành tích xuất sắc, không uổng công ta nhiều năm tài bồi, các ngươi khiến ta cảm thấy kiêu ngạo."



"Ngày hôm nay, là ngày các ngươi học thành, cũng là một phen khảo nghiệm cuối cùng các ngươi phải trải qua trước khi xuống núi. Đây là một kiểm nghiệm phải dùng tánh mạng để hoàn thành, chỉ có người thông qua được sát hạch, mới có thể sống rời đi nơi này."




"Đáng tiếc, đạo lý đơn giản như vậy, lại có người sống hơn bốn trăm năm cũng không hiểu được."



"Thế sau đó thì sao?" Lăng Tiêu hỏi.



"Hai người bọn họ tâm đầu ý hợp, giống như mấy người bạn thân mến của cậu, toàn tâm toàn ý chờ mong Kỳ thức tỉnh đến, không nghĩ tới ngày thực hiện nghi thức trưởng thành đó, chính là điểm kết của đời cô ấy.”



Lăng Tiêu cơ hồ tưởng là mình nghe lầm, "Cái gì?"



“Cô ấy đã chết, " trong thanh âm Chẩm Hạc không bao hàm cảm xúc gì, "Bọn họ không theo quy định của nhân viên nhà trường, một mình kết hợp, ngày hôm sau khi mọi người phát hiện, linh hồn của cô đã chuyển thế, là bị người cô ấy yêu mến dùng chủy thủ một nhát đâm vào ngực chết."



Lăng Tiêu khó có thể tin, "Tại sao… Tại sao có thể như vậy?"



"Bởi vì thua trong nghi thức trưởng thành mà chết, nghe thực buồn cười đúng không? Đây quả thật là việc có tỉ lệ nhỏ, nhưng không có nghĩa là sẽ không phát sinh, lại cố tình rơi xuống đầu cô ấy. Có lẽ tôi nên thấy may mắn, ít nhất trong một giây cuối cùng trước khi chết cô ấy đã hoàn thành lễ trưởng thành, ít nhất cô ấy còn có thể trọng sinh sang kiếp khác, mà không đến nỗi hồn phi phách tán."



"Điều này sao có thể?" Lăng Tiêu không hiểu, "Bọn họ không phải lưỡng tình tương duyệt sao?"



“Lưỡng tình tương duyệt có sâu dày hơn, cũng đánh không lại bản năng nguyên thủy. Tựa như tôi phát ra sát khí, cậu sẽ phòng bị, mà bị lấy máu trong tim, là uy hiếp nghiêm trọng hơn sát khí ngàn lần vạn lần, không ai có thể cam tâm tình nguyện khoanh tay đi vào khuôn khổ. Cho dù họ có yêu nhau hơn nữa, nguyện ý trả giá nhiều hơn, nguyện ý vì đối phương hy sinh tất cả, đều không thể chiến thắng bản năng khắc trên gene của chúng ta."



“Tôi không biết giáo viên trong trường dùng hoa ngôn xảo ngữ gì lừa gạt những thiếu niên vô tri các cậu, cái gì tự nguyện dâng lên máu trong tim, nói cho cùng đều là chuyện cười. Bản năng là vĩnh viễn không thể chiến thắng, những người đó dù nói rất dễ nghe, cũng không thay đổi được sự thật nghi thức trưởng thành chính là để những người yêu nhau tàn sát lẫn nhau một cách thảm khốc.”



“Chế độ phối ngẫu Thiên Túc, là chế độ tàn nhẫn nhất toàn vũ trụ, nghi thức trưởng thành lại càng là cuộc chiến vô nhân đạo nhất tàn khốc nhất trong các hành tinh.  Thiên Túc để thiết lập quan hệ phối ngẫu, không chỉ bị cưỡng ép chiến đấu không hề có động cơ, đối tượng ra tay lại còn là người chính mình thân mật nhất. Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết lý do trận chiến đấu này, bởi vì lý do chân chính đã bị cổ nhân hoàn toàn hủy diệt, hiện tại người trưởng thành, chỉ biết lấy ‘mạnh được yếu thua’ mà đến lừa dối những thiếu niên hoàn toàn không biết chút gì.”



“Trên thế giới này trận chiến nào cũng có lý do, có người là vì đoạt lấy tài nguyên, có người là vì bảo vệ lãnh thổ, thậm chí có người chỉ muốn hả giận, nhưng vô luận loại nào, họ đều có động cơ, sẽ không ai vô duyên vô cớ đánh nhau, trừ chúng ta."



“Cậu từng gặp qua hai người Thiên Túc đánh mất lý trí tàn sát nhau chưa? Chúng ta trong thiên hà có danh xưng ‘cỗ máy chiến đấu’, có thể tay trần đối kháng cơ giáp, có thể ra ngoài không gian mà không cần gì trợ giúp, nếu như nói có gì trong chiến đấu một chọi một hơn được người Thiên Túc, thì đó chính là một người Thiên Túc mất khống chế. Mỗi người Thiên Túc trong đời đều có một lần thất khống, chính là trong cái gọi là nghi thức trưởng thành, để trở thành khế chủ, chinh phục đối phương, không từ một thủ đoạn nào."



Lời Chẩm Hạc thực như một chậu nước đá hắt xuống, nghe đến cuối, Lăng Tiêu chỉ cảm thấy mười ngón lạnh như băng, gần như chết lặng.



“Vậy, vậy Lam Thịnh và Bình Tông bọn họ..."



“Hai vị tiểu bằng hữu đó của cậu sao?” Chẩm Hạc vẻ mặt lạnh lùng, "Yên tâm đi, dù sao loại chuyện chết trong nghi thức trưởng thành này, không phải tùy tùy tiện tiện có thể phát sinh, huống chi từ khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn kia, nhân viên nhà trường chú trọng phương diện an toàn hơn rất nhiều.”



“Thay vì lo sức khỏe thân thể họ, chi bằng nghĩ lại cho kỹ, sau khi họ thức tỉnh, phải làm sao giải thích lời nói dối nghịch thiên như chuyện tự nguyện dâng lên máu trong tim này. Cái loại ý niệm như kẻ điên rồ muốn dồn người chính mình tâm ái vào chỗ chết, hi vọng không để lại bóng ma trong lưỡng tình tương duyệt của họ.”