Khế Tử
Chương 153 : Chúc hỏa*
Ngày đăng: 05:22 19/04/20
*Chúc hỏa: Ánh nến
Lăng Tiêu cùng Doanh Phong đi ngang gian ký túc xá nào đó thì đột nhiên từ bên trong truyền đến một tiếng vang thật lớn, Lăng Tiêu lập tức cảnh giác nhảy ra bên cạnh, thậm chí theo bản năng bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu, chờ đợi địch nhân phá cửa ra.
Nhưng sau âm thanh đó, trong phòng không còn tiếng động, Lăng Tiêu muốn tiến về trước xem xét, bị Doanh Phong ngăn cản.
“Cậu định làm gì?”
"Nhìn xem bên trong chuyện gì xảy ra."
"Không cần quản.”
Lăng Tiêu từ thái độ của anh nhìn ra được chút phản cảm, lúc này mới nhớ hỏi, “Phòng ai vậy?”
"Trục Nguyệt."
Lăng Tiêu lúc này cũng không muốn quản, họ cũng không phải hai người duy nhất nghe được âm thanh kỳ lạ, những bạn học gần đó còn nghe không chỉ một tiếng, nhưng bởi vì xưa nay Trục Nguyệt quan hệ không tốt, bạn học cách vách thậm chí dùng sức vỗ vỗ vách tường ý bảo cậu ta im lặng.
Hết thảy rốt cục bình ổn xuống, Trục Nguyệt cũng dần dần khôi phục lý trí, đầu lưỡi còn lưu lại vị máu tanh ngọt của người nào đó.
Y mơ hồ nhớ Chẩm Hạc bị chính mình bổ nhào trở tay không kịp, phản ứng đầu tiên của đối phương chính là muốn chạy, nhưng y làm sao có thể cho anh ta cơ hội này. Trong sát na khi sắp bị lấy máu trong tim, Chẩm Hạc bất đắc dĩ tiến nhập nghi thức trưởng thành, thậm chí liều mạng đem hết toàn lực cho y vài lần phản kích.
Hắn thật sự rất mạnh, đáng tiếc dù mạnh thế nào, cũng không mạnh bằng đốt tẫn đời hai tinh luyện gấp hai mươi lần đốt tẫn, cuối cùng thua trong tay Trục Nguyệt thực lực kém xa hắn.
Đương nhiên, hiện tại năng lực của bọn họ đã cơ bản ngang hàng.
Trục Nguyệt cảm giác dược hiệu đang từng chút xói mòn, đồng thời đầu óc y cũng càng ngày càng thanh tỉnh, y nhất định phải giành giật từng phút từng giây giải quyết tốt hậu quả. Y giãy dụa nhặt lên Trấn hồn thạch thả lại chỗ cũ, lại từ ngăn ngầm lấy ra dây thừng, đem Chẩm Hạc trên mặt đất gắt gao trói vài vòng, nếu là lúc trước, y nhất định không có sức lực lớn như vậy, có thể trói người chặt chẽ đến thế.
Cổng cá nhân của Chẩm Hạc đeo trên cổ tay, Trục Nguyệt thô bạo giật nó xuống, tùy tiện quơ thứ gì đó vào tay đập nó vỡ nát, tiếp theo lấy ra một hộp thuốc trấn định sớm đã chuẩn bị tốt, rút ra một ống tiêm cho hắn.
Làm xong tất cả chuyện này, y nghiêng ngã lảo đảo đi đến bên bàn, vào lúc sau cùng chống đỡ hết nổi ngã sấp xuống, chỉ có thể chìa một bàn tay ở trên mặt bàn vô cùng lo lắng sờ soạng. Mấy quyển sách giới thiệu khế tử khế chủ bị gạt xuống đầy đất, có cuốn bị mở ra, lộ ra bên trong dòng chữ được gạch bằng mực đỏ:
Khế chủ sẽ đạt được toàn bộ lực lượng cùng với tài sản của khế tử.
Trừ việc chịu kích thích tố sinh dục ảnh hưởng, chỉ cần đương sự có ý nguyện mãnh liệt, nghi thức trưởng thành cũng có thể bị chủ động xúc phát.
Sau nghi thức trưởng thành, song phương kết hợp có thể xúc tiến phát dục lần thứ hai.
...
Trục Nguyệt rốt cục mò tới ống tiêm thứ hai, trước đó, y đối với tác dụng phụ của đời hai hoàn toàn không biết gì cả, càng không biết nếu không tiêm thuốc làm sạch sẽ chết, cảm tạ Chẩm Hạc, hắn thật là một thương nhân đủ tư cách.
Hô hấp của y đã rất rối loạn, máu gần như sôi trào, trong tầm mắt chỉ còn lại một mảnh sương mù mênh mông. Sau rất nhiều lần thử lặp đi lặp lại, rốt cục gian nan đem kim tiêm đâm vào cánh tay, đẩy hết chất lỏng trong suốt vào, sau đó rút ra kim tiêm vứt bừa, lập tức té trên mặt đất hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
***
Khi Lăng Tiêu tỉnh lại vẫn như cũ kèm theo đau lưng, nghĩ đến chuyện phát sinh tối hôm trước, cả người đều thấy không khỏe.
Dù cho ngay từ đầu là cậu xáp qua trước —— đó là bóng ma tâm lý kỳ nguy hiểm lưu lại, cảm thấy không dựa vào đối phương liền ngủ không được —— nhưng chuyện phát sinh kế tiếp là thế nào? Doanh Phong từ trước đến nay ngay cả ân ái đều có thể đưa ra một cái cớ rất lý tính, hôm qua cư nhiên chủ động đánh vỡ cân bằng, trước dục vọng của khế chủ, thân thể khế tử vĩnh viễn không thể chống cự, càng về sau người chủ động quấn quít lấy đối phương là cậu, nếu nói mình bị ép buộc thì đúng là không biết ngượng.
—— Lăng Tiêu!
Lăng Tiêu nhảy dựng lên, "Tôi nghe được!"
Quả thực giống như anh ta gọi trong đầu mình ấy.
—— Rõ ràng không?
"Phi thường rõ ràng!"
—— Vậy...
"Vậy cái gì a? Nửa câu sau đâu mất rồi!”
Doanh Phong lại mở mắt ra, "Không biết, hẳn là tinh thần lực đã tiêu hao hết."
“Có chút xíu vậy thôi?” Lăng Tiêu còn tưởng ít nhất có thể tán gẫu đủ năm phút chứ.
“Tôi cũng vừa mới nắm giữ, cậu cho là có thể được bao nhiêu?"
Lăng Tiêu ý tưởng đột phát, "Nói như vậy tôi khỏi cần đọc sách a, lúc thi anh đem đáp án nói cho tôi biết không phải là được rồi sao?”
Doanh Phong khóe mắt co rút, “Cậu đây là gian lận cậu biết không?"
"Đương nhiên không phải! Anh quên thể lệ chiêu sinh hệ liên hợp tác chiến rồi sao? Hệ này tiêu chuẩn hàng đầu chính là năng lực khế chủ cùng khế tử, cùng với cảm tình ăn ý song phương, có thể làm được tâm linh câu thông chẳng phải chính là minh chứng tốt nhất?"
Doanh Phong mặt không chút thay đổi phản bác, "Vừa rồi là ai nói cảm tình chưa có đạt tới giá trị nhất định?"
Lăng Tiêu xấu hổ kéo kéo khóe miệng, trước đó thì không thấy phát biểu ý kiến, cái loại phương pháp để tính sổ sau này là sao đây.
Doanh Phong ở bên kia thì lâm vào trầm tư, Lăng Tiêu phân tích tuy rất kỳ lạ, nhưng không phải không có đạo lý, là chuyên ngành duy nhất ở Ngự Thiên cần song phương đều cùng thi tuyển, không có khả năng chỉ chọn dùng cách sát hạch truyền thống.
Doanh Phong không tin học viện quân đội lại không biết tâm linh câu thông tồn tại, nói không chừng còn có thể dùng phương pháp nào đó bọn họ không biết giám sát, nhưng điểm này lại không được ghi trong những điều cần biết về cuộc thi, thật khiến người ta sinh nghi.
Nhưng càng khiến anh ngoài ý muốn, là anh cho rằng lúc Lăng Tiêu đi thăm trường trên mạng căn bản không hề cân nhắc hệ liên hợp tác chiến, không ngờ cậu ấy ghi nhớ thể lệ chiêu sinh tỉ mỉ như vậy, có khi nào thật lâu trước đây cậu ấy đã động tâm với chuyên ngành này không?
"Như vậy đi, " Doanh Phong trải qua một phen suy nghĩ, quyết định chủ ý, "Tôi có thể giúp cậu, nhưng chính cậu cũng phải nỗ lực. Lấy thang điểm 100, chỉ cần cậu làm được 30 điểm, tôi có thể nói cho cậu biết 30% nữa, giúp cậu đạt tiêu chuẩn."
Lăng Tiêu kích động, "Tôi nếu làm được 50%, vậy anh có thể giúp tôi đạt 100 điểm?”
“Đúng,” Doanh Phong hướng cậu hứa hẹn, "Chính là ý tứ đó.”
Lăng Tiêu nhất thời đấu chí tràn đầy, "Không thành vấn đề, tôi sẽ hảo hảo gánh vác môn lịch sử, nhưng anh cũng phải luyện tốt tinh thần lực, đừng có tới trường thi nói được mấy câu là im đó.”
"Trao đổi thành công."
Lăng Tiêu hướng anh đưa nắm tay cao cao, Doanh Phong mất hai giây mới hiểu được ý nghĩa động tác này của cậu, cũng vươn tay của mình, Lăng Tiêu dùng sức đập xuống, hai nắm tay trên không trung va vào nhau.