Khế Tử
Chương 284 : Kinh Vũ
Ngày đăng: 05:23 19/04/20
Lăng Tiêu cứng đờ cúi đầu nhìn nhìn dê con dưới chân, lại nhìn nhìn đại hắc lang trước mặt, trên trán toát ra đạo đạo hắc tuyến.
"Đây là ý tứ gì a?!"
Một bên Sa Sất Bột đại khái là quen biết Lăng Tiêu, không sợ chết châm ngòi thổi gió, "Chúc mừng ngài được Lang Vương coi trọng, hiện tại ngài là Lang Hậu!”
“Tôi vừa mới gặp gia hỏa này, sao lại bị coi trọng a!"
Biểu tình Sa Sất Bột có điểm vui sướng khi người gặp họa, “Lúc Lang Vương đăng cơ, tôi không phải đã nói cho cậu biết không hành lễ rất dễ bị để ý sao?”
Lăng Tiêu phát điên, "Anh ngao ô ngao ô ai biết anh đang nói cái gì!"
“Còn anh nữa,” cậu chỉ vào hắc lang, “Thượng đại bạch lang rồi thì phải chịu trách nhiệm với người ta a! Làm gì có ai phát sinh quan hệ rồi còn muốn cầu hôn với người khác!"
Lại nói Doanh Phong cũng không hành lễ, dựa vào cái gì đối phương vừa ý không phải là Doanh Phong? Bằng không cậu có thể dùng cái này cười nhạo Doanh Phong cả đời luôn có phải tốt không?!
Cậu nhìn lại, sắc mặt Doanh Phong quả nhiên rất đen, đã sắp có thể ganh đua cao thấp cùng đại hắc lang rồi.
Hắc Lang ngao ô một tiếng thật dài, Sa Sất Bột vội vàng phiên dịch cho Lăng Tiêu, “Ngài hỏi cậu vì cái gì không chấp nhận lời cầu hôn của ngài.”
"Bởi vì tui đã kết hôn a," cậu chỉ qua Doanh Phong, “Ảnh chính là, chính là…”
Lăng Tiêu vắt hết óc suy nghĩ, đối phương không hiểu từ ‘khế chủ’, nhất định phải dùng danh từ anh ta có thể nghe hiểu đến miêu tả.
“… Lang hậu của tui!” Đúng rồi, như vậy là gần gũi thông dụng đối với người Lang Túc rồi.
Trong lúc Lăng Tiêu đắc ý chính mình nghĩ ra cầu nối câu thông hai chủng tộc thì sắc mặt Doanh Phong càng thêm đen, anh bất động thanh sắc bước tới một bước, nửa ngăn Lăng Tiêu ở phía sau, động tác tuyên cáo chủ quyền rõ ràng như thế, cho dù là không cùng loài cũng có thể dễ dàng lý giải.
Hắc Lang lắc mình một cái, biến trở về thành nam nhân cao lớn tóc đen, trong mắt có loại khí chất chính tà khó phân, “Của ngươi?"
Hắn mở miệng hỏi, đây là lần đầu tiên Lăng Tiêu nghe Lang Vương nói tiếng người, thanh âm của anh ta khàn khàn, tựa như tiếng trầm thấp phát ra khi nghiền nát cát thô.
Doanh Phong không cần trả lời, bất quá kết quả đã quá rõ rồi.
Lang Vương hơi giương cằm, hít hít mũi trong không khí hai cái, "Trên người quả thật có vị đạo của ngươi..."
Lăng Tiêu:??
Cậu vội vàng đưa cánh tay lên mũi ngửi ngửi, trên người mình có vị đạo của Doanh Phong? Sao mình không ngửi thấy.
"... Nhưng không có ký hiệu của ngươi, điều này chỉ có thể nói rõ các ngươi là bạn giường, chứ chưa chính thức kết làm bạn lữ."
Đã là bạn giường còn không kêu bạn lữ, khó trách sẽ bội tình bạc nghĩa với đại bạch lang, bất quá ký hiệu là cái gì? Lăng Tiêu khó hiểu hỏi Sa Sất Bột.
“Chỗ chúng tôi nữ giới đã kết hôn sẽ lưu lại ký hiệu ở chỗ bắt mắt trên người, như vậy nam giới liền biết các cô ấy đã xuất giá, sẽ không tiếp tục quấy rầy,” Sa Sất Bột tay trái phất ra, bên đó có rất nhiều nữ giới Lang Túc tinh đã kết hôn, quả nhiên các cô không phải trên mặt có hình xăm, thì chính là trên lỗ tai có đeo khoen, vừa xem hiểu ngay.
"Nếu như là nữ giới độc thân chưa kết hôn, trên người không thể có bất kỳ dấu vết nào," hắn lại phất tay bên phải, một đám cô nương thanh xuân mỹ mạo, khoan khoái nhẹ nhàng liếc mắt đưa tình với Lăng Tiêu.
“Dù Lang Túc tinh có rất nhiều bộ lạc lớn nhỏ, giữa các bộ lạc với nhau cũng có khác biệt về phong tục, nhưng điểm này là chung, đi tới chỗ nào cũng sẽ không đổi.” Sa Sất Bột cuối cùng tổng kết lại, đã hoàn toàn dung nhập vào vai diễn mới hướng dẫn viên du lịch.
Điểm này thì Lăng Tiêu biết rồi, nhưng chuyện quan trọng căn bản không phải vấn đề ký hiệu, mà là cậu và nữ giới có bản chất khác biệt.
“Nhưng tôi không phải cô nương!"
Dù khái niệm giới tính ở Thiên Túc tương đối mờ nhạt, nhưng không có nghĩa là bọn họ nam nữ bất phân có được không, mình làm sao lại lớn lên giống một cô nương!
Nghĩ đến phần tử bất hảo này là thần dân mới của Doanh Phong, Lăng Tiêu liền cảm thấy đau đầu.
“Bây giờ mang chúng tôi đi xem ảnh chụp tiền nhiệm Lang Vương đi."
Lão Lang Vương gật đầu, kỳ thật phải là tiền tiền tiền nhiệm Lang Vương mới đúng —— phải tính thêm gia hỏa xui xẻo nhậm chức được mười phút kia nữa.
Dưới dẫn dắt của ông, Lăng Tiêu cùng Doanh Phong đi tới gian triển lãm của bộ lạc, ảnh chụp Lang Vương nhiều nhiệm kỳ đều đoan trang treo trên tường.
"Chính là tấm này,” lão Lang Vương dẫn họ đến trước một tấm hình trong đó.
Lăng Tiêu vừa nhìn thấy ảnh chụp đó, tầm mắt liền gắn chặt không dời đi được, “Lại có thể thật là thiếu niên..." Lăng Tiêu thì thào.
Doanh Phong cũng ngẩng đầu nhìn ảnh chụp đó, trong lòng đồng dạng tràn ngập bất ngờ.
"Một thiếu niên có thể rời sơ cấp học viện, rời đi Thiên Túc tinh, việc này quá hoang đường... Chẳng lẽ người này không có lực dẫn linh hồn sao?"
Lăng Tiêu sốt ruột bắt lấy lão Lang Vương, "Người đó có biểu hiện dị thường nào không? Tỷ như thân thể không thoải mái linh tinh?"
"Không có, " lão Lang Vương lắc đầu, "Thân thể ngài rất khỏe mạnh."
“Thiếu niên có thể tùy ý thăm những tinh cầu khác, không có lực dẫn linh hồn… Em nghĩ đến một người."
"Anh cũng vậy, " Doanh Phong nói tiếp.
"Chúng ta nghĩ đến cùng một người phải không?” Lăng Tiêu chuyển hướng lão Lang Vương, "Người này có phải gọi là Cô Tinh không?”
"Không phải, " đối phương phủ nhận vô cùng dứt khoát, “Danh tự Lang Vương Thiên Túc, là Kinh Vũ.”
Không phải Cô Tinh? Lăng Tiêu không hiểu nổi, Kinh Vũ này là người nào chứ?
“Anh biết rồi,” Doanh Phong suy nghĩ một chút, có một phỏng đoán.
"Cái gì?" Lăng Tiêu truy vấn.
"Cô Tinh, là tên gọi chung cho một loại người có hiện tượng phản tổ, trước khi biết họ là cô tinh, họ vẫn luôn mang tên mình.”
“Phải ha!” Lăng Tiêu máu dồn lên não, “Sao em lại không nghĩ ra?”
Cậu hỏi lão Lang Vương, "Còn có gì có thể chứng minh thân phận người đó không?”
Lão Lang Vương nghĩ nghĩ, "Ảnh chụp Lang Hậu có thể chứ?"
“Một thiếu niên mà còn có Lang Hậu?”
"Bởi vì Lang Vương lần lữa không chọn phi, các cô nương luôn không từ bỏ ý định, về sau Lang Vương mất kiên nhẫn, mượn tấm hình tống cổ các cô ấy. Lời ngài lúc ấy tôi nhớ rất rõ ràng, "Nếu nhất định không thể không có Lang Hậu, vậy người này đi.", cho nên tuy ảnh chụp Lang Hậu được đưa vào Vương tộc phổ của bộ lạc, nhưng chúng tôi chưa từng gặp tận mặt Lang Hậu, đến nay tôi vẫn cho là ngài chỉ là không chịu nổi bị làm phiền, tùy tiện lấy một tấm hình để những cô nương kia cho qua mà thôi."
“Ảnh chụp đó giờ ở đâu?”
Lão Lang Vương mở ra hồ sơ bên dưới ảnh chụp Lang Vương, trang đầu tiên chính là hình của Lang Hậu,
Sau khi thấy tấm hình này, suy đoán của Lăng Tiêu cùng Doanh Phong đều được chứng thực.
Đó là Lăng Tinh.