Khế Ước Hào Môn

Chương 76 : Trừng phạt vô cùng tàn nhẫn

Ngày đăng: 10:50 30/04/20


Từ dọc hành lang đến đại sảnh, diện mạo lạnh lùng khắt nghiệt của hắn trông rất khiếp người, ôm chặt nàng vào trong ngực buộc nàng phải biết vâng lời. Những người xung quanh vì sợ hãi nên cũng không dám lên tiếng, chỉ dồn dập lùi bước, một y tá mới tới, sắc mặt căng ra, nhìn thấy cảnh này nhịn không được mà ngăn lại: “Này! Anh... anh sao lại bắt nạt người khác như vậy hả, anh...”



“Này!” Một y tá khác đột ngột xuất hiện kéo người từ phía sau “Cô điên ư! Đó là Thượng Quan Hạo! Người mới nắm toàn bộ tập đoàn Tần thị! Chuyện gia đình của người ta, cô quản làm gì?!”



“Thế nhưng mà...”



“Được rồi nhanh quay trở về, không thấy sao!” Y tá trực ban nhanh chóng túm cô ấy quay trở lại.



Ra khỏi bệnh viện gió lạnh thổi đến thấu xương, Tần Mộc Ngữ bị hắn thô bạo lôi đi, ghìm chặt thắt lưng nàng rồi ngồi vào trong xe, vừa vào thì quay cuồng trời đất, nàng bị ép trên cửa sổ xe, mái tóc đen dài như thác nước tản ra trên mặt kính màu trà, vừa run rẩy vừa thốt lên hai chữ “Thượng Quan...” một bờ môi cực nóng mãnh liệt áp lên, hung hăng hôn lên cánh môi nàng!



Dục hỏa của Thượng Quan Hạo tăng vọt, bàn tay to lớn giữ chặt cái gáy phía sau của nàng, len vào mái tóc dày mềm mại, vững vàng mà hôn lấy nàng!



“Đừng...” Cánh môi mềm mại hung hăng trằn trọc, Tần Mộc Ngữ buồn bực thở dài, hai tay tìm không được chỗ chống đỡ, chỉ có thể hung hăng thúc vào cơ thể như tường đồng vách sắt của hắn!



Nhưng vô luận đẩy vai hắn như thế nào, môi vẫn lấp đầy môi, thậm chí hôn nàng càng ngày càng sâu!



Cánh môi mềm mại của nàng trằn trọc thật sâu, Thượng Quan Hạo đã chạm vào được kẽ răng còn đang ngượng ngùng khép chặt, hắn cắn vào môi nàng, đến khi nàng đau đến mức run lên, thốt ra tiếng than nhẹ, hắn mới len vào cạy kẽ răng, hung hăng đẩy, triệt để xâm chiếm!!



“...” Tần Mộc Ngữ than nhẹ, cả người run lên, bàn tay rất nhanh nắm chặt quần áo mình!



Thượng Quan Hạo khoan khoái cúi đầu thở dài, bị rung động bởi hương vị ngọt ngào của nàng, hơi thở nóng hổi, bàn tay trên lưng nàng bắt đầu xoa nhẹ. Chuẩn bị xé rách váy bên hông nàng, bàn tay tùy ý thăm dò vào bên trong, cảm giác non mềm như tơ lụa so với lần trước còn tuyệt vời hơn!



Nàng thét lên, giãy dụa, toàn bộ đều bị bao phủ bởi môi lưỡi của hắn!



Lệ từ khóe mắt chảy xuống, Tần Mộc Ngữ bị kích động không thể chịu được nữa, cả người run rẩy, tay nàng quờ quạng hỗn loạn mọi thứ trên chiếc xe, cuối cùng trong phút chốc đã với tới chiếc vô lăng, bàn tay nhỏ bé run rẩy chạm vào nút còi xe hung hăng nhấn xuống!
**************************************



Trận xúc phạm tàn nhẫn này, không được biện minh bất cứ lời nào.



Cổ tay nhỏ bé tái mét trên giường, nàng giãy dụa, tránh né, nhưng chỉ khiến bản thân bị giam giữ chặt hơn, ngay sau đó một chiếc cà vạt xa xỉ, gắt gao quấn quanh, trói chặt, cố định tại đầu giường!



Quần áo trên người nàng hoàn toàn bị xé nát, cho đến nơi kín đáo kia... Bàn tay to lớn của hắn giữ chặt vòng eo nàng, giữ mảnh vải mềm mại nắm chặt trong lòng bàn tay, mạnh mẽ xé ra, ném xuống dưới giường.



Nàng thét lên, khóc nỉ non, toàn thân run rẩy như một vài giây tiếp theo có thể sẽ chết.



Đôi mắt Thượng Quan Hạo đỏ ngầu, dùng lực mạnh vuốt ve thân thể nàng. Mỗi một tấc trên cơ thể, đều là chỗ mẫn cảm nhất của nàng, thẳng thừng quấy nhiễu, hậu duệ của hắn càng ngày càng sôi sục, bàn tay to lớn vòng ra phía sau nắm lấy tóc, buộc nàng ngửa đầu lên, mở miệng nói: “Tần Mộc Ngữ, tôi hỏi cô lần cuồi cùng... Chỉ cần chính cô thừa nhận đã cho người cường bạo Cẩn Lan, tôi sẽ bỏ qua cho cô...”



Hậu duệ của hắn đã cương cứng, đâm vào nơi mềm mại ẩm ướt kín đáo của nàng, mang theo lực đạo bừng bừng đáng sợ, tỏ rõ sự nguy hiểm khủng khiếp!



Khuôn mặt tuấn tú của hắn đỏ lên, dùng sự bình tĩnh cuối cùng để áp chế khát vọng muốn chạy nước rút của bản thân, cúi đầu chống tay áp sát khuôn mặt đẫm lệ của nàng: “Nói!!”



Sự trong trắng của nàng sắp bị xé rách.



Cánh môi đỏ bừng mang theo chút máu, đó là do hắn cắn đứt... Tần Mộc Ngữ chậm rãi mở cặp mắt ướt đẫm, như hồ nước trong veo, thanh âm khàn khàn run rẩy nói: “Tôi không làm... Anh cho dù có giết tôi, tôi cũng không...”



“A!!”



Một lúc sau, một tiếng kêu thê lương vang lên chọc thủng toàn bộ sự trống trải bên trong tòa nhà cao cấp.