Khi Em Mỉm Cười

Chương 4 :

Ngày đăng: 09:30 18/04/20


Edit: thu Ý



Ngày hôm sau chính là ngày diễn ra trận chung kết Liên Minh Huyền Thoại mùa xuân 2016.



Đồng Dao dậy thật sớm, uống hết hai chai nước khoáng, vừa oán thầm tên trứng thối chết tiệt hôm qua cướp thùng nước của cô— cô đã đặt nó ở vị trí cao như thế cơ mà.



Tên kia có Hoả Nhãn Kim Tinh của Tôn Ngộ Không sao? Thị lực tốt như thế mà không đi làm tuyển thủ thì quả thực đáng tiếc.



Đánh răng rửa mặt xong, Đồng Dao vừa cầm điện thoại thì nhìn thấy tin nhắn do quản lí gửi tới, nói rằng họ đang chuẩn bị xuất phát đi đến sân đấu, hỏi cô muốn đi cùng bọn họ hay là tự đi…



Đồng Dao nhìn gương mặt của mình trong gương, tóc rối tung, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, bộ dáng như quỷ này mà để các đồng đội tương lai nhìn thấy chỉ sợ lại hù dọa họ, khiến họ phát huy không tốt trong trận đấu, cô vẫn chưa muốn làm tội nhân thiên cổ đâu— vì thế hơi xấu hổ mỉm cười nói với người quản lí: “Dù sao cũng không xa lắm, đi một vài bước là tới. Anh cứ để em tự đi là được”, sau đó Đồng Dao quyết đoán không thể tiếp tục lười biếng như thế này, chạy vào phòng tắm tắm rửa gội đầu…



Một tiếng sau, Đồng Dao đi tới sân thể thao nơi tổ chức trận đấu chung kết mùa xuân, gia nhập vào dòng người đang xếp hàng đi vào bên trong.



Đứng phía trước cô là hai chàng trai trẻ có vẻ chưa đến 20 tuổi, ăn mặc giống như sinh viên bình thường. Đứng đằng trước nữa là một nhóm nữ sinh, người nào cũng cầm theo những túi to túi nhỏ, bên cạnh còn có rất nhiều thùng giấy xếp đầy những băng rôn khẩu hiệu và cả đèn cầm tay màu xanh lam. Bởi vì đội ngũ CK có màu chủ đạo là đỏ thẫm nên cô đoán những nữ sinh này là fan đội ngũ tương lai của cô, hơn nữa trong tay họ còn cầm theo bức hoạt họa của Lục Tư Thành và Minh thần. Mà bây giờ thì những cô gái này đang ríu rít thảo luận về trận đấu sắp tới…



“Này cậu thấy mấy đứa con gái kia chính xác là đang đi xem trận đấu hay là đi xem biểu diễn âm nhạc?” Nam sinh đứng phía trước Đồng Dao bất mãn thì thầm với bạn. “Lão tử rất chướng mắt mấy cái phương thức theo đuổi sao Hàn mang đến một trận đấu thao điện tử, cũng không biết khi đến xem trận đấu đã có người nào vượt qua cấp 30 chưa? Tuyển thủ chỉ cần tuỳ ý sử dụng một thao tác là họ có thể thét chói tai đến nửa ngày…”



“Đúng vậy đúng vậy, một lần tớ đi xem trực tiếp, mấy cô nàng còn hét lên cái gì mà ‘đừng giết anh ấy’, mẹ nó, thật không thể chịu nổi, sét đánh chết tớ đi –“



“Đây rõ ràng là trò chơi của nam giới, không biết đám con gái đó đến xem náo nhiệt cái gì…Có khi có những loại tướng gì cũng không biết? Phân cấp bậc Vàng Bạc đối với mấy thiếu nữ như họ chắc cũng chẳng có ý nghĩa gì. Có một lần tớ đi xem thi đấu, một nữ sinh hỏi tớ ‘đường giữa’ là gì làm tớ suýt nữa thì ngất xỉu!”



Người này vừa nói xong thì liền cảm thấy hơi chột dạ, quay đầu nhìn ngó xung quanh, kết quả không ngờ lại nhìn thấy một đôi mắt đen long lanh đang nhìn mình, để ý mới thấy hóa ra đứng phía sau mình nãy giờ cũng là một em gái—



Tóc ngắn ngang vai, đầu đội mũ lưỡi trai, quần short áo phông, đi dép lê, đặc biệt nổi bật là hai con mắt sáng đang chăm chăm nhìn mình.



Hai nam sinh hơi xấu hổ.



“Đều là fan đi xem trận đấu thì làm gì có phân biệt đẳng cấp cao quý đúng không?” Đồng Dao cất tiếng nói trong trẻo, hai tay còn giơ lên như muốn minh hoạ: “Hơn nữa ‘đường giữa’ chính là ở giữa hai đường bên cạnh nha.”



Nam sinh A: “..”



Nam sinh B: ” A, thực ra ý của chúng tôi cũng không phải nói toàn bộ tất cả các bạn nữ đều như thế, chỉ là cá biệt một vài người thôi… Mà bạn ở chơi khu nào thế?”



Đồng Dao: “server Trung khu vực Eonia 1.”



Nam sinh B: “Khu vực 1?



“Tôi còn ở khu vực 5 đây này… nói server Trung Quốc nghĩa là cô còn chơi cả server Hàn Quốc sao?”



Đồng Dao: “Đúng vậy.”
[Vấn đề gì vậy?]



[Không biết nữa, hình như là thiết bị bị dính nước…phỏng chừng là bị sặc nước đi?]



Toàn trường nghe vậy, đầu tiên là trầm mặc ba giây, sau đó tất cả cùng không hẹn mà cười vang.



Fan của đội CK đều đứng hết dậy để xem đã xảy ra chuyện gì. Đồng Dao nghe thấy có một fan nữ nói khoa trương “Dương thần bị sặc nước cũng thật đáng yêu”, liền đảo mắt xem thường, lại nhìn sang phía bạn trai cũ, chỉ thấy anh ta đang cúi đầu, dùng khăn tay lau chùi máy tính cẩn thận…



Mà ở bên đội CK cũng là một trận xôn xao, chỉ có đứng trên vũ đài mới nghe thấy tiếng nói chuyện–



“Mẹ nó, Dương thần, cậu thấy quỷ hả? Cà phê đều là phun vào máy tính lão tử đấy.”



Vận May Đến – thành viên đường trên vẻ mặt kinh ngạc–vừa nãy, anh ta chính xác nhìn thấy Giản Dương rõ ràng còn đang bình thường uống cà phê, vừa quay đầu lơ đãng nhìn màn hình lớn, sau đó cà phê trong miệng cứ thế phun ra ngoài.



“Mẹ nó, tớ thật là gặp quỷ mà.” Giản Dương vẻ mặt âm trầm, vứt khăn trong tay vào hộp giấy của một nhân viên, “Không phải hiện tại đã khai giảng rồi sao? Cô ấy tại sao lại chạy đến đây?”



“Ai cơ?”



“Tổ tông của tớ.”



“…”



Tác giả nói lên suy nghĩ của mình: Nam chính là Thành ca nha.



Ngày hôm qua không tính, hôm nay vẫn là đưa năm mươi hồng bao nhỏ moah moah… Đối với video phát trực tiếp này, tôi rất có kinh nghiệm, nghe nói mùa xuân năm nay ở Thượng Hải có trận thi đấu LPL, tôi liền chạy đến xem, lúc ấy nghỉ giữa giờ, lão tử đói bụng, bụng kêu gào vô cùng mãnh liệt a, nhận được bánh của bạn liền không nghĩ ngợi gì mà ăn, ngay sau đó liền được một phen kinh ngạc–



Ngay khi tôi đang cúi đầu ăn bánh, bỗng nhiên bạn tốt lấy khuỷu tay chọc chọc tôi, tôi nghĩ: Chọc ta làm gì, bánh đâu a?



Sau khi nhấc đầu lên liền thấy mặt chính mình phóng đại trên cái màn hình IMAX rộng lớn…



Lúc ấy, cả người tôi đều kiểu “(|||Θ∑Θ|||)



Thật sự là sợ đến mức tiểu ra quần, máy quay mau dừng tay mau dừng tay a!!!!!



Hơn nữa còn chiếu lại đầy đủ cái cảnh tôi ăn bánh, toàn bộ khán giả liền cười hi hi ha ha, mà ngay cả bình luận viên cũng thừa nước đục thả câu: “Đúng là có người đi xem cũng có người ăn uống”….



Được lắm được lắm, không phải béo tử chỉ đói bụng thôi hay sao?



Sau đó tôi liền nhìn thấy gương mặt hả hê của ông bác quay phim… Mấy người không thể cứ như thế khi dễ một tiểu béo tử đói khát a QAQ.