Khi Em Mỉm Cười

Chương 95 :

Ngày đăng: 09:31 18/04/20


Edit: Tiểu Vũ



Mười phút sau.



YQCB đương nhiên là thua trận, lần này thì thật sự vấn đề nằm ở đường giữa, cậu ta không theo kịp nhịp điệu của cả đội, vậy nên, rất nhiều người lúc đầu còn gào lên “Hố đen Ngải Giai” “Khối u ác tính của cả đội” “Đường giữa vô dụng” “Đổi người khác thì sẽ tốt hơn đấy” thì bây giờ đã phải ngậm cái miệng chó của mình lại—–



Nhưng vẫn có những người cố giãy chết thêm một câu: Thế nhưng ván thứ 2 thật sự là vấn đề của Lulu mà, đúng không?



Đồng Dao nhìn thấy mấy lời như thế, mặt không biểu cảm nghĩ thầm: Không đúng.



Cô không biết ván thứ 3 này là do Ngải Giai tức giận không lên, hay là do CLB sắp xếp, một giây trước khi ZGDX lên sàn thi đấu, cô vẫn đang lo lắng gửi tin nhắn cho Kim Dương hỏi thăm——



[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Rùng cả mình, tớ còn tưởng bản tính sói hoang ngủ sâu suốt bao nhiêu năm của cậu chàng bị đánh thức cơ… Bà đây bỏ công dạy dỗ bao nhiêu năm mới huấn luyện được chó sói thành chó Husky, suýt nữa thì bị cô em điên kia phá hỏng hết.]



[zgdx, smiling: Ờ, thế cậu chàng sao rồi, có bị phạt không? Còn cậu thì sao?]



[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Không sao, cũng có làm gì cô em kia đâu, phạt gì mà phạt chứ, làm gì có chuyện gì nói chuyện to tiếng thôi mà bị phạt được, đúng không? Không thì Thành ca sao mà sống được?]



[ZGDX, smiling: … … … Một lời không hợp liền đi công kích đội trưởng nhà tớ, xem ra bọn cậu đúng là không sao thật (‘_′)]



[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Ừ, thế nên cậu yên tâm thi đấu đi!]



Thấy Kim Dương nói vậy, Đồng Dao cũng tạm yên lòng… Cất điện thoại, liếc mắt nhìn các đồng đội đang đứng dậy đi ra ngoài, mấy người Tiểu Bàn đang thảo luận xem trận đấu hôm nay nên dùng đội hình nào thì được, Đồng Dao đi sau cùng, ngay khoảnh khắc bước ra khỏi cửa phòng nghỉ thì đột nhiên nhỏ giọng nói một câu: “Có thể thử chơi đội hình 4 bảo vệ 1 một lần nữa được không?”



Người đang đi đầu là Lục Tư Thành nghe vậy liền dừng bước, quay đầu lại nhìn cô, im lặng chút rồi hỏi: “Lý do?”



Bị Lục Tư Thành nghiêm túc nhìn chằm chằm, Đồng Dao mới ý thức được người đàn ông lúc này đã không phải người bạn trai mà cô có thể tùy ý ôm ôm cọ cọ như ở ngoài hành lang lúc nãy nữa, lúc này anh là đội trưởng của… Cô đứng thẳng người, có hơi căng thẳng, nói: “Không có lý do gì cả, hiện tại mọi người đang tranh luận rất nhiều về đội hình này, bọn họ đều nói mùa giải này nếu cứ cố chấp dùng đội hình này thì không thắng được… Nhưng lần trước chúng ta đã thắng HUAWEI mà, thế nên em muốn thử thêm lần nữa, xem xem rốt cuộc có thể dùng hay không—— Có ai đó đã nói, thực hành là con đường duy nhất để kiểm nghiệm chân lý mà.”



“Em muốn chơi Lulu.”



“…”



Mẹ nó, nói một đống lớn lý lẽ như thế mà vẫn bị vạch trần chân tướng, xấu hổ quá đi.Advertisement / Quảng cáo



Mặt Đồng Dao hơi đỏ lên, cúi đầu nhìn mũi bàn chân, cô không dám thừa nhận bản thân ngoại trừ muốn thử xem đội hình 4-1 có chơi được không thì còn có một lý dó bí mật nữa… Nhưng kịp đợi cô nói ra lý do bí mật đó thì Lục Tư Thành đột nhiên lên tiếng: “Nhưng mà anh cảm thấy cũng khá ổn.”



… Hả?



Gì?



Đồng Dao sửng sốt một chút, có chút khiếp sợ ngẩng đầu lên.



“Giáo Hoàng vẫn không bị đội cái nồi chơi tệ, chơi fail thế mà vẫn có người tẩy trắng cho cậu ta,” Lục Tư Thành xoay xoay cổ tay, nhàn nhạt nói, “Dạy cho cậu ta biết phải chơi 4-1 chân chính là thế nào, hại cậu ta mất ngủ hai ba ngày cũng không phải là chuyện xấu, vậy nên, anh đồng ý.”



Đồng Dao: “…”



Lục Tư Thành nói xong liền xoay người đi về phía sân khấu thi đấu—— Để lại hỗ trợ, đường trên, đi rừng đứng ngẩn người tại chỗ. Tuy rằng ba đường trên giữa dưới của ZGDX đều có thể CARRY, nhưng thường thì vẫn là đường giữa và đường dưới làm nhiệm vụ đó nhiều hơn, lão Miêu lấy một tướng chống chịu ở đường trên cũng là chuyện thường như cơm bữa, vậy nên nhìn thấy Đồng Dao lại chủ động từ bỏ cơ hội CARRY trận đấu, cậu ấy cũng không nói gì.



Lão K: “Được rồi, ok, chơi luôn, sợ gì, tẹo nữa tôi lấy Kindred, chúng ta ‘Mộng hồi mùa xuân’ nào.”



Tiểu Bàn: “Không thèm nhìn phiên bản mà chọn tướng, cũng không thèm nhìn phiên bản mà quyết định lối chơi, mấy người thật sự quá khinh thường cái gọi là phiên bản rồi đấy. Tại sao tôi lại gia nhập một chiến đội loạn xì ngậu thế này cơ chứ.”



Lão Miêu: “Thì anh cũng loạn luôn đi, lấy tiểu thư Lux nč.”
Bình luận viên A: [Tôi hiểu rồi, anh đúng là không cần Weibo của mình nữa.]



Bình luận viên B: [… … …]



Đồng Dao không hề chú ý đến mấy lời cảm thán của bình luận viên, cô chỉ biết, tiếng hoan hô trên khán đài ngày hôm nay vang dội hơn những hôm trước rất nhiều, như tiếng sấm vang vậy!



“Đoạn cuối kia anh chơi quá đỉnh luôn!” Đội trưởng kiêm ADC của Mạt Nhật Thú Nhân khen ngợi khi bắt tay với Lục Tư Thành, “Có thể được xem là màn lật bàn kinh điển của AD đó Thành ca!”



“Không đâu, ” Lục Tư Thành cười một tiếng, “Đường giữa của bọn tôi đã chơi như một hỗ trợ luôn rồi, sao có thể không biết xấu hổ mà phá game được, đành phải cố gắng hết sức lên cấp lên đồ rồi quay lại cân team thôi.”



Nói xong anh quay đầu nhìn nhóc lùn ở sau lưng mình.



Thu lại nụ cười, không nhịn được mà trêu cô chơi: “Không phải đang khen em đâu, đỏ mặt cái gì.”



Đồng Dao: “…”



Đồng Dao đập giơ tay lên, đập một phát lên lưng người đàn ông cao to trước mặt mình… Lúc bỏ ra thì tay đột nhiên bị người trước mặt bắt lấy!



Lông tơ cả người cô sắp dựng đứng lên rồi, cô xoay mặt lo lắng nhìn xung quanh, không ai chú ý đến bên này cả, may mà lúc này đã bắt tay xong, thành viên của Mạt Nhật Thú Nhân đang cúi đầu thu dọn tai nghe bàn phím con chuột, còn các thành viên khác của ZGDX thì đang đứng thành hàng phía trước nói chuyện với khán giả.Advertisement / Quảng cáo



Không có ai chú ý đến bọn họ.



Đồng Dao cố hết sức giãy tay ra, nhưng không được, đối phương nắm lấy tay cô còn được voi đòi tiên mà lắc lắc hai cái, sau đó khi bọn họ vì bị cái ghế của hỗ trợ Mạt Nhật Thú Nhân cản đường nên buộc phải dừng lại, anh hơi nghiêng người sang cúi đầu nhỏ giọng nói bên tai cô: “Hai ván này nếu không có sự thể hiện xuất sắc của anh, cả khi thuận lợi cả khi lật bàn sau khó khăn, thì Ngải Giai không thể tẩy trắng được đâu.



Đồng Dao: “Ừm.”



Lục Tư Thành: “Cảm ơn anh thế nào đây?”



Đồng Dao: “… Quỳ xuống dập đầu trước mặt anh nhé.”



Lục Tư Thành: “Không được.”



Đồng Dao: “…”



Lục Tư Thành: “Em lại qua loa lấy lệ với anh.”



Đồng Dao: “Em không có.”



Lục Tư Thành: “Em có.”



Lúc này hỗ trợ của Mạt Nhật Thú Nhân nhìn thấy ghế của mình đang cản đường, vội vàng xin lỗi rồi chuyển ghế đi, con đường trước mặt được khai thông, Lục Tư Thành đứng thẳng người lên như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời buông cô ra trước khi hành động nhỏ này của hai người bị người khác phát hiện.



Cho dù có ai đó nhìn chằm chằm bọn họ từ đầu tới cuối thì cũng chỉ cho rằng bọn họ đang thảo luận về trận đấu vừa xong thôi.



Không ai biết hết.



Đến khi cúi đầu chào khán giả xong, tim Đồng Dao vẫn đập rất nhanh, lúc cúi người cô dè dặt quay sang liếc nhìn người đàn ông bên cạnh mình, anh như cảm giác được, cũng quay đầu sang, lười biếng cười với cô một cái.



Dưới ánh đèn sáng rực của sân khấu, trong mắt anh như có ánh sáng, phản chiếu bóng dáng cô——-



Có người nói, ý nghĩa của tình yêu có lẽ nằm ở chỗ, trên thế giới này đột nhiên xuất hiện một người như vậy, anh ấy có thể mang đến cho bạn tất cả những điều bạn muốn, miễn là trong khả năng của anh ấy… Bất kỳ thời gian nào, bất cứ ở nơi nơi đâu, anh ấy đều sẽ không chùn bước.