Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại
Chương 1 :
Ngày đăng: 21:39 19/04/20
Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt
Hàn Hiểu là một sinh viên trung y bình thường, cô vừa kết thúc những buổi thực tập và chuẩn bị lấy giấy tốt nghiệp… Nhưng bị kịch là…. Chẳng biết nguyên nhân gì, cô chỉ ngủ một giấc mà khi tỉnh dậy đã trở thành một đứa bé năm tuổi, mà đứa bé này vốn bị nhiễm phong hàn mà chết. Việc này làm Hàn Hiểu cảm thấy trời đất sụp đổ rồi.
Gia đình Hàn Hiểu giàu có, trong nhà có hai bệnh viện tư nhân, quy mô không nhỏ, buôn bán thịnh vượng. Nhà họ Hàn từ thời ông cố Hàn Hiểu đã theo trung y, sau đó là ông nội Hàn Hiểu, cha cũng kế thừa nghề nghiệp của ông nội, đến phiên Hàn Hiểu là đứa con duy nhất trong nhà… Bởi vì lẽ đó cô không thể thoát được con đường của ông cha, cô là một đứa trẻ được nuông chiều từ bé tới lớn, chưa từng ăn khổ, cũng may cha mẹ Hàn dạy dỗ không tồi, tuy Hàn Hiểu sống trong nhung lụa nhưng không có bất cứ tật xấu nào, trừ việc yêu sớm năm trung học, trốn học vào thời kỳ phản nghịch ra thì đều rất tốt. Trải qua thời gian dài, từ đi nhầm đường đã trở lại con đường vốn có, cũng trở nên thành thục hơn, tính tình tuy có chút ương bướng quái đản, thỉnh thoảng lại có chút yếu ớt nhưng nhìn chung không tồi.
Cuộc đời của Hàn Hiểu khiến người khác hâm mộ, gia cảnh tốt, gia đình hài hòa, gia thế cũng lớn, quan trọng nhất là cô rất xinh đẹp, không lo tới việc tìm chồng, có thể nói, nếu như không phải xuyên qua thì cuộc đời của cô gái họ Hàn viên mãn tới 99,99%.
Đáng tiếc, đáng tiếc…
Lúc Hàn Hiểu mới xuyên qua, cả ngày sống trong sự lo sợ, không dám nói lung tung, chỉ sợ bị lòi ra. Sau lại ý thức được thân thể mà bản thân chiếm dụng là một cô bé năm tuổi, chỉ cần không làm việc khác người khiến người ta nghĩ tới ‘Cưu chiếm thước sào, quỷ phụ thân’ [1] thì gan càng ngày càng lớn, bắt đầu đi thu thập tình báo, vì vậy, sau hai tháng, cô nàng Hàn Hiểu đã xác định bản thân xuyên qua bộ tiểu thuyết võ hiệp của Kim đại gia. Lúc đó, Hàn Hiểu có xúc động muốn tự sát, đáng tiếc, cô nàng Hàn Hiểu là một cô gái bình thường, tố chất tâm lý cũng tốt, không có ý tự ngược đãi mình, nên không có dũng khí tự sát, bởi vậy, kết quả chỉ có một, chấp nhận sự thật.
[1] Câu này ý bảo dùng vũ lực để chiếm đoạt nhà/cha của người khác. Ở đây ý bảo ma quỷ dành xác của người khác.
Cô bé mà Hàn Hiểu xuyên qua được cha đặt tên là Nghi Lâm, đúng rồi, chính là tiểu ni cô ở phái Hằng Sơn luôn si mê Lệnh Hồ Xung đấy! Lúc này vừa tròn năm tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ. Nghe nói thể chất của đứa trẻ này không tốt, ba ngày một bệnh nhỏ, mười ngày một cơn bệnh nặng, chính là một cái ấm thuốc di động. Cũng may Định Dật sư thái tinh thông y thuật, hơn nữa ở Hằng Sơn cũng có dược liệu phong phú, bởi vậy, đứa trẻ này được xem bệnh miễn phí, nếu không phải ở phái Hằng Sơn thì nhà của cô bé đã tiêu phí không ít tiền.
Vậy tại sao cô bé Nghi Lâm lại yếu ớt như vậy? Nghe bảo lúc cô bé vừa trăng tròn thì người cha hồ đồ của cô bé mang cô bé đi khắp nơi tìm mẹ ruột trốn nhà của cô bé. Vừa lúc đó, Định Dật sư thái ở phái Hằng Sơn nhìn thấy, cảm thấy đứa trẻ rất đáng thương nên mới cho cô bé ở lại phái Hằng Sơn.
Chỉ có cô nàng Hàn Hiểu đáng thương thôi! Kiếp trước từ bé tới lớn không có chút bệnh tật, xuyên qua lại trở thành một con ma ốm. Đúng là ‘Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây’[2], ‘phong thủy luân chuyển’[3], không thể không thừa nhận.
[10] Trung y có hai loại thuốc, thuốc sắc thành nước để uống và thuốc viên. Thuốc uống làm bằng thảo mộc phơi khô, thuốc viên thì mình chịu J)) Mình chỉ biết sơ sơ về trung y thế thôi:’>
Về phần thuốc viên… Nghi Lâm tỏ vẻ bi kịch, đây không phải là thế mạnh của cô. Kiếp trước cô là đứa trẻ được người nhà chiều chuồng lên trời, ngay cả việc vào phòng bếp cũng không quá một bàn tay, ngay cả việc lấy hộp kem, bình nước uống cũng có dì giúp việc đưa tới tay, điển hình cuộc sống của heo, mà ở phái Hằng Sơn, mọi người thương cô vì thân thể yếu đuối nên không giao cô làm việc quét nhà làm việc bếp núc, cho nên cô vẫn sống cuộc sống của heo như trước, cách chế thuốc viên cô biết một ít, cũng biết cách làm nhưng muốn ra tay thì không có khả năng.
Huống chi cô được làm cũng không làm nổi, phải có nhân sâm, ô gà,…. Tìm thấy ở phái Hằng Sơn cô cho tiền luôn đấy. Bởi vậy, cô nàng họ Hàn có thể làm cho bản thân chính là rèn luyện thân thể, gia tăng hệ miễn dịch cho bản thân, không hơn.
Sáng hôm qua, nhị đệ tử Nghi Văn sư tỷ của Định Nhàn sư bá tự mình vào Bạch Vân am báo về sau các đệ tử không cần làm việc quét tước, việc đó đã giao ột người phụ nữ câm điếc làm.
Tin tức này khiến Nghi Lâm vui sướng không ngừng, trời ạ, mẹ ruột của thân thể này cũng đã xuất hiện! Không thể phủ nhận, từ sâu trong đáy lòng của cô gái này vẫn ôm tính toán rời khỏi phái Hằng Sơn, có mẹ ruột, có lẽ vận mệnh của cô có thể thay đổi một chút.
Chiều hôm đó, cô muốn tự mình đi xem tình huống của mẹ, nhưng mà Huyền Không tự cách Bạch Vân am một khoảng cách rất xa, mặc dù đường đi bằng phẳng nhưng không dễ đi. Hơn nữa, sáng nào các đệ tử phái Hằng Sơn phải tới đại điện niệm kinh Phật, cho dù tốc độ của cô nhanh mấy đi chăng nữa cũng không thể tới đúng hạn.
Nghi Lâm im lặng suy nghĩ, cuối cùng cũng quyết định đợi thêm hai ngày nữa.
Hai ngày sau là ngày Tích Cốc [11], đây là quy củ do tổ sư Hiểu Phong sư thái của phái Hằng Sơn truyền xuống, ngày đầu mỗi tháng, các đệ tử của phái Hằng Sơn phải tụ tập ở đại điện của Vô Sắc am để tụng kinh niệm phật, không phân biệt ni cô hay đệ tử tục gia, không ai được thiếu, thân thể của Nghi Lâm luôn không tốt nên có chút đặc quyền, tuy rằng ngày đầu mỗi tháng phải nhịn đói nhưng có thể ở trong phòng niệm kinh. Trong lúc này, không có ai giám thị, ngủ cũng không ai biết.
[11] Theo bạn mình nói ngày này là ngày không được ăn cơm.
Nghi Lâm tính xuất phát vào sớm ngày Tích Cốc, thời gian đầy đủ, lại có thể giữ được bí mật, thật sự rất tốt.