Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại
Chương 21 :
Ngày đăng: 21:39 19/04/20
Editor: Dương Tử Nguyệt
Chuyện là như vầy, sáng sớm ngày hai mươi sáu tháng năm, lúc trời tờ mờ sáng, Nghi Lâm đang nằm trong lòng Đông Phương Triệt, chuyện này vốn chả khác gì ngày xưa, nhưng tiếng đập cửa thúc giục phá vỡ sự yên tĩnh, người gõ cửa dùng sức hơi lớn, đánh thức hai người đang ngủ trên giường, Đông Phương Triệt vỗ lưng ý bảo cô ngủ tiếp, bản thân mặc áo khoác đi xuống, nhíu mày mở cửa. Chú Trung khẩn trương, cúi người bẩm báo “Giáo chủ, bên chỗ Nhậm đại tiểu thư xảy ra chuyện”
Đông Phương Triệt nhíu mày, hỏi có chuyện gì xảy ra. Chú Trung nói “Tỳ nữ Đào Nhi hầu hạ Nhậm đại tiểu thư nói, sáng nay, lúc trời chưa sáng, trong phòng Nhậm đại tiểu thư đột nhiên vang tiếng đánh nhau, lúc bọn họ đi vào cửa, bàn trong phòng đã ngã xuống đất, cửa mở lớn, mà Nhậm đại tiểu thư thì biến mất, chuyện quan trọng nên nữ tỳ này không dám giấu diếm, lập tức chạy tới điện Lưỡng Nghi bẩm báo”
Biểu tình trên mặt Đông Phương Triệt trở nên khó coi, trầm ngâm một lát nói “Gọi tất cả các tôi tớ trong Tâm Lam Các tới, phái người đi báo cho các trưởng lão, hương chủ ở tổng đàn tới Nhật Nguyệt Thần Điện, bảo có chuyện gấp” Chú Trung gật đầu, khom người cáo lui, Đông Phương Triệt trở lại phòng ngủ, lúc này Nghi Lâm đã ngồi dậy, mở to mắt tò mò hỏi “Nhậm đại tiểu thư bị bắt sao?”
Đông Phương Triệt lắc đầu bảo không biết. Hắn lấy áo quần của cô, ném lên giường, nói “Muội đi cùng ta, sợ mấy ngày nay ở đây cũng sẽ gặp chuyện” Nghi Lâm gật đầu, chuyện liên quan tới sự an toàn của bản thân, cô không ngu mà qua loa.
Trong đại sảnh của Nhật Nguyệt Thần Điện tụ tập hơn hai trăm người, từ xa đã nghe được tiếng ồn ào, hẳn là mọi người đang bàn lý do giáo chủ tập trung bọn họ sớm. Nghi Lâm ngoan ngoãn đi theo cạnh Đông Phương Triệt, năm nay cô mười tuổi, vóc người cao hơn năm trước một chút, tuy rằng gầy nhưng khuôn mặt đỏ bừng, lại mặc bộ váy màu vàng nhạt, ngủ quan xinh đẹp tinh xảo, nhìn rất đáng yêu, khiến người khác yêu thích vô cùng.
Đông Phương Triệt này, nói hắn ti bỉ vô sỉ là nhẹ, Hướng Vấn Thiên bị hắn hại thảm luôn.
Bây giờ nghĩ lại, thứ gọi là lòng người khó dò, hẳn là như vậy.
Nghi Lâm không tính để nhiều tâm tư quản chuyện này, bởi vì nó không liên quan tới cô, mặc dù có chút tức giận, nhưng không quá mức. Nghe nói Hướng Vấn Thiên bị giam cầm chung thân, cả đời không thể tự do, cái này cũng do Cổ trưởng lão của Phích Lịch Đường cầu, dĩ nhiên Đông Phương Triệt cũng đồng ý.
Một thagns sau, Cổ trưởng lão lấy cớ tuổi tác quá lớn, thân thể yếu đi, xin cáo lão về quê, Đồng Bách Hùng lên thay ông ta làm Phích Lịch trưởng lão. Mà Tiết trưởng lão của Thanh Long Đường, trong một lần ra ngoài làm việc bị nhiễm bệnh hiểm nghèo mà chết, trong nhất thời, Nhật Nguyệt thần giáo thay đổi không ít, nhân sự thay đổi liên tiếp, cho tới đầu xuân năm sau mới dần yên ổn.
Ngày trôi qua, trong chớp mắt, Nghi Lâm đã mười bốn tuổi…