Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 13 : Lịch sử của đại hội so kiếm
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Liên quan đến quy định chọn lựa cùng toàn bộ quy trình của đại hội so kiếm, đều là lúc ban đầu Thiên Kiếm môn sáng lập vào ngàn năm trước, Phượng Liên tiểu tổ quy định.
Thiên Kiếm môn không thể nghi ngờ là một môn phái kiếm tu, mà một môn phái có thể đặt chân ở tu chân giới, nó nhất định phải ngũ tạng đầy đủ. Luyện Kiếm các tu kiếm quyết chuyên chú cường công, Thủ Kiếm các trọng điểm phòng thủ, Tu Kiếm các am hiểu trận pháp, mà Dược các thì lại suy yếu kiếm pháp, xem trọng luyện đan cùng cơ quan thuật. Trước kia giữa các môn phái tu chân thường xuyên phát sinh tranh đấu, ma vực cùng quỷ giới càng thường xuyên đến xâm phạm, muốn bảo vệ môn phái, chống đỡ địch ngoài, chỉ dựa vào cường công là không thể làm, nhất định phải cả công lẫn thủ, mỗi bên phân công. Bởi vậy trước kia tứ đại các có địa vị tương đương.
Nhưng mà bây giờ, linh khí của tu chân đại lục tăng cường, ma vực quỷ giới không dám dễ dàng xâm lấn, các môn phái luận đạo với nhau, chiến sự giảm bớt. Bởi vậy Thiên Kiếm môn càng ngày càng chú ý tu vi cá nhân, Tu Kiếm các cùng Dược các dần dần suy yếu.
Đặc biệt là sau khi Ngọc Anh chân nhân tiếp quản vị trí chưởng môn, ông là một kiếm si, cho rằng kiếm mạnh yếu mới là căn bản, càng thêm lơ là Tu Kiếm các cùng Dược các, khiến tứ đại các chênh lệch càng lúc càng lớn, chuyện đệ tử đồng môn tranh chấp tầng tầng lớp lớp.
Trước đây không lâu Tiêu Khôi mới bị thiệt thòi lớn trong tay Dịch Hi Thần, lập tức đứng ra tranh đấu với y: “Dịch Hi Thần, ngươi cũng đừng kéo theo tiểu tổ gì đó!”
Lời còn chưa nói hết, một đạo ánh mắt bén nhọn đâm gã đến run rẩy một cái —— người trừng gã không phải ai khác, mà là trưởng lão Luyện Kiếm các Cừu Kiếm. Ông ta nghe đệ tử của mình dám nói lời bất kính với tiểu tổ, tự nhiên thịnh nộ.
Tiêu Khôi rụt rụt cổ, vội nói bổ cứu: “Tiểu tổ tự nhiên là anh minh, chẳng qua thiên hạ bây giờ há lại là thiên hạ năm đó. Thế sự biến ảo vô thường, Dược các cùng Tu Kiếm các từ lâu đã không còn vinh quang năm đó. Thuận theo thời thế, mới là căn bản giúp môn phái đứng vững.”
Dịch Hi Thần không chút hoang mang: “Ý của Tiêu sư huynh là, đệ tử Tu Kiếm các và Dược các chúng ta không bằng năm đó sao?”
“Đương nhiên không bằng! Năm đó thất tinh trận pháp của Tu Kiếm các có thể vây khốn ma thần Chúc Cửu Âm, năm đó Dược các có thể luyện đan nguyên ma thần, bây giờ thì sao?”
Lời ấy của Tiêu Khôi cũng không phải là bịa đặt, hiện tại Tu Kiếm các cùng Dược các quả thực suy yếu, nhưng mà đây cũng không phải là do hai các. Vì chưởng môn không xem trọng, đệ tử tư chất cao đều bị Luyện Kiếm các cùng Thủ Kiếm các cướp đi, những đệ tử còn lại vốn dĩ đã tư chất không bằng người. Với lại lúc trước Thiên Kiếm môn phân chia kiếm tốt nhất cho Tu Kiếm các, ngọn núi có linh khí nhất cho đệ tử Dược các, nhưng bây giờ, phân lệ của Tu Kiếm các và Dược các càng ngày càng ít, suy thoái cũng là không thể tránh được.
Dịch Hi Thần châm biếm lại: “Vậy năm đó Hoa Nhã tiền bối của Luyện Kiếm các có thể dùng sức một người chống lại hắc sát thiên ma, Tiêu sư huynh có thể có phần thực lực này sao? Luyện Kiếm các có phải cũng đã không bằng năm đó hay không?”
“Ngươi!” Tiêu Khôi tức giận đến trừng mắt.
Trưởng lão Tu Kiếm các Vạn Kim lo lắng lo lắng, nóng nảy trừng Dịch Hi Thần. Ngay cả Dược Bất Độc cũng túm râu dê của mình, không biết trong hồ lô của học trò cưng mình bán thuốc gì.
“Vừa nãy Tiêu sư huynh cũng nói, một ngụy linh căn như ta cũng được chọn vào năm vị trí đầu Dược các, có thể thấy được ta thiên tư thấp kém, hạng năm Dược các chính là ta. Vậy vị sư huynh nào của Luyện Kiếm các sẽ so đấu với ta?”
Kỳ thực tuy rằng Dịch Hi Thần thiên tư không cao, nhưng y tu hành cần cù, trong Dược các là người thứ hai chỉ đứng sau Trưởng Tôn Tử Quân. Chẳng qua là vì lúc trước chưa từng giao thủ, việc này ngoại trừ đệ tử Dược các thì những người khác đều không rõ ràng, cũng sẽ không đưa ra nghi vấn.
Nếu đã nói muốn tỷ thí, tuy rằng Tiêu Khôi xoa tay hận không thể tự thân xuất mã cho Dịch Hi Thần xem chút màu sắc, nhưng chút tôn nghiêm ấy Luyện Kiếm các vẫn có, không đến nỗi lấy mạnh so với yếu bắt nạt người khác. Cừu Kiếm nói: “Đệ tử xếp hạng thứ năm của Luyện Kiếm các ta là Vương Thanh Kiều.”
Vương Thanh Kiều lập tức ra khỏi hàng, khí vũ hiên ngang mà nắm chặt bảo kiếm của mình: “Liền để ta đến lĩnh giáo cao chiêu của Dịch sư đệ.”
Dịch Hi Thần không chút hoang mang: “Không vội, trước tiên chúng ta nói tốt quy tắc đã. Nếu như ta thua, quy định của đại hội so kiếm có thể bàn lại, nếu như ta thắng thì sao?”
Vương Thanh Kiều không dám làm chủ cái này, đưa mắt về phía các trưởng lão.
Ngọc Anh chân nhân ngạc nhiên nói: “Nếu như ngươi thắng, dĩ nhiên đại hội cử hành như thường lệ.”
“Vậy không công bằng.” Dịch Hi Thần nói, “Đại hội vốn dĩ nên cử hàng như thường lệ, mấy vị sư huynh này gây sự, mới sinh ra vô số chuyện. Nếu như ta thắng, liền nói rõ đệ tử Dược các chúng ta cũng không phải là không bằng những sư huynh khác, hi vọng chưởng môn cũng có thể cân nhắc xem phân lệ thường ngày chia cho chúng ta có phải cũng nên chỉnh sửa hay không.”
Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh sợ.
Hết chương 13