Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 21 : Tuyệt chiêu
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Vương Thanh Kiều cùng Việt Tiểu Nhu tỷ thí, là một trận đối chiến không có chút hồi hộp nào. Vương Thanh Kiều đã sớm bị đánh cho không còn ý chí chiến đấu chỉ dùng thời gian nửa chung trà liền bị Việt Tiểu Nhu đánh xuống đài, thi đấu còn lại hắn cũng không có tâm tình xem nữa, ủ ủ rũ rũ mà rời đi.
Trận tỷ thí thứ tư, liền đến phiên Trưởng Tôn Tử Quân cùng Công Tôn Địch.
Theo lý thì hôm qua Trưởng Tôn Tử Quân dùng một chiêu liền thắng Việt Tiểu Nhu, phần thắng của Công Tôn Địch đã không lớn, nhưng cái tên này lại có vài phần quật cường. Ngày hôm trước đệ tử Luyện Kiếm các và Thủ Kiếm các tụ tập gây sự, Công Tôn Địch cũng là một trong những người dẫn đầu, hắn biết gây sự thì thật ra càng có lợi với Luyện Kiếm các hơn, danh ngạch mà Thủ Kiếm các có thể tranh thủ được không thể nhiều hơn so với Luyện Kiếm các, nhưng hắn vốn là hy vọng Luyện Kiếm các dự thi nhiều người, như vậy hắn có thể ở trên đây đánh bại càng nhiều đệ tử Luyện Kiếm các, khiến Cừu Kiếm hối hận lúc trước nhìn lầm không chọn hắn vào Luyện Kiếm các!
Bại bởi đệ tử Dược các ư? Trước ngày hôm qua, Công Tôn Địch chưa từng nghĩ qua còn có loại khả năng này!
Trước khi vào trận, Công Tôn Địch đi tới trước mặt Trưởng Tôn Tử Quân, khống chế được cơ mặt của mình, làm ra một biểu tình miệt thị. Hắn khiêu khích nói: “Mặc dù ngày hôm qua ngươi đánh thắng Việt sư muội, cũng chớ đắc ý! Việt sư muội thất bại, là bởi vì nàng không biết thu liễm phong mang, nhưng đây chính là sở trường của đệ tử Thủ Kiếm các ta! Chờ chút ngươi bại bởi ta sau đó cũng đừng khóc nhè nhé!”
—— đây cũng không phải Công Tôn Địch thật sự xem thường Trưởng Tôn Tử Quân, ngược lại hắn là người khá cẩn thận. Nhưng mà khiêu khích trước trận chiến thật ra lại là một loại sách lược. Đối với kiếm tu mà nói, nhân kiếm hợp nhất, có thể phát huy ra mấy phần công lực, có quan hệ rất lớn với tâm tình. Nếu là hai người thực lực cách biệt không xa, rất có thể cũng bởi vì tâm tình chênh lệch, mà dẫn đến thắng bại của cuộc tranh tài.
Trưởng Tôn Tử Quân nhìn hắn: “Ồ.”
Công Tôn Địch: “…”
Một tiếng ồ liền thôi à? Hắn nói nhiều lời như vậy, Trưởng Tôn Tử Quân lại chỉ có một chữ?
Công Tôn Địch không chịu nhụt chí, không ngừng cố gắng mà nói dọa, muốn khiến Trưởng Tôn Tử Quân sản sinh dao động. Hắn nói: “Kiếm quyết ta tu luyện, là chuyên dùng để khắc chế ngươi! Ngày hôm qua ta đánh bại Tấn Thành ngươi đã thấy được đi? Có sợ hay không?”
Trưởng Tôn Tử Quân: “Không thấy.”
Công Tôn Địch: “…”
Hắn tức giận đến muốn thổ huyết rồi! Không thấy á? Ông đánh đến khổ cực như vậy, ngươi nói ngươi không thấy? Ngươi mọc ra một đôi mắt dùng để làm gì hả!!
Công Tôn Địch nói: “Ngươi… Ngươi… Ngươi lừa người! Ngươi sao có khả năng không xem ta thi đấu?” Vừa mới dứt lời, hắn nhất thời tỉnh ngộ lại. Trưởng Tôn Tử Quân không thể không xem hắn thi đấu, sở dĩ nói như vậy, cũng là muốn trước tiên nhiễu loạn tâm tình của hắn! Hắn tuyệt đối không thể bị lừa!
Cừu Kiếm ngồi ở chỗ cao cũng đột nhiên trở nên hưng phấn. Vốn dĩ đối với hành động của Công Tôn Địch, ông ta hết sức bất mãn, đối với người Luyện Kiếm các từ trước đến giờ luôn đâm trái đâm phải mà nói, hành vi kéo dài thời gian quả thực chính là vô liêm sỉ! Nhưng bây giờ ông đột nhiên ý thức được, nếu muốn nhanh một chút đánh vỡ kim thạch chi thể của Công Tôn Địch, Trưởng Tôn Tử Quân liền phải xuất hết toàn lực, vậy… Chiêu này của Công Tôn Địch thực sự là dùng tốt đến kì diệu!
Đảo mắt, Trưởng Tôn Tử Quân đã đi vào trung tâm kim quang, đứng trước mặt Công Tôn Địch giống như tượng đá. Hắn thu liễm kiếm khí toàn thân, cũng không có bất luận tính công kích gì, bởi vậy kiếm khí hộ thể của Công Tôn Địch không có sản sinh bài xích đối với hắn.
Sau một khắc, Trưởng Tôn Tử Quân nâng Công Tôn Địch lên, giống như ném cục đá mà ném hắn ta từ trên sân luyện kiếm xuống.
Ầm!
Khoảnh đất ngoài sân bị đập ra một cái hố to hình người.
Tất cả mọi người: “………”
Mấy trăm người ở đây! Không có một ai ngờ được một trận chiến mà lại còn có thể làm ra trò đùa như vậy! Trò đùa! Như vậy!!!
Kiếm tu được kim thạch hộ thể tuy rằng trở nên đao thương bất nhập thủy hỏa không thương, nhưng hắn cũng không phải mọc cùng một chỗ với đất đai. Trưởng Tôn Tử Quân không đả thương được hắn ta, cũng không muốn lãng phí thể lực chậm rãi hao tổn với hắn ta, vậy thì không tổn thương hắn ta, dùng phương pháp ôn hòa di chuyển vị trí của hắn ta cũng có thể đi? Dù sao thì quy định của đại hội so kiếm chính là chỉ cần đem đối thủ đánh ra khỏi sân coi như thắng.
Khuyết điểm rõ ràng như vậy, ngoại trừ Trưởng Tôn Tử Quân, thế mà lại không có bất cứ người nào nghĩ đến. Bởi vì bọn họ đều tự cho mình là kiếm tu siêu phàm, chỉ có thể nghĩ làm thế nào dùng kiếm của mình đánh bại đối phương, căn bản không có khả năng cân nhắc việc bỏ kiếm qua một bên trực tiếp xắn ống tay áo đánh nhau như một đứa con nít!
Toàn trường lần thứ hai lâm vào yên lặng như tờ, thật lâu không có một ai mở miệng.
Trưởng Tôn Tử Quân đứng ở giữa sân chờ giây lát, không nghe người ta tuyên bố kết quả, ngửa đầu nhìn về phía chư vị trưởng lão, nhàn nhạt nói: “Ta thắng sao?”
Lại là sau thời gian trầm mặc đáng kể, âm thanh đắng chát của Cừu Kiếm truyền xuống: “Trưởng… Tôn Tử Quân… Thắng.”
Hết chương 21